Thứ Hai, 14 tháng 10, 2013

Những Chuyện ngắn hay

                                                 CHUYỆN NGẮN HAY
                                     ____________

Câu chuyện 1: Giá trị của thời gian:
         Mt k sư đã tính được rng vi mt thanh st nng 5kg, chúng ta có th làm được mt trong các vic sau đây:
         N
ếu làm đinh s bán được 10 USD.
         N
ếu làm kim may s bán được 300 USD.
         Còn n
ếu dùng làm nhng cái lò xo đng h s đem li 25.000 USD. Mi ngày đu cho chúng ta 24 gi bng nhau, còn s dng nhng nguyên liu đó như thế nào, dùng chúng đ làm gì là tùy thuc chúng ta. Thi gian là mt trong nhng th hiếm hoi duy nht mà khi đã mt ri chúng ta không th nào tìm li được. Tin bc mt đi có th tìm li được. Ngay c sc khe nếu mt đi cũng có kh năng phc hi được. Nhưng thi gian s không bao gi quay bước tr li. Đi là đi luôn.
         Không có c
m t nào tai hi cho bng ba chGiết thời gian”. Nhiu người tìm nhng thú vui, tìm nhng vic làm đ ch mong giết thi gian. Tht ra chúng ta được ban cho thi gian đ s dng ch không phi đ giết chúng, s dng đ làm vic vô b hay hi k khác cũng như giết thi gian, mà còn đc ác hơn na.
Câu chuyện 2: Tình bạn:
         Mt đôi bn thân cùng nhau đi du lch. Trong mt ln tranh lun, h cãi nhau, mt người đã tát người kia. Người b tát cm thy b xúc phm, không nói gì mà ch viết lên cát: “Hôm nay người bn thân ca tôi đã tát tôi”.
        H
tiếp tc chuyến du lch đến mt vùng hoang vu, người b tát suýt b cát vùi, may mn được bn cu. Tnh li, người đó li b công khc lên đá hàng ch: “Hôm nay người bn tt ca tôi đã cu tôi”.
        Đ
ng bên cnh, người bn hiếu kỳ hi: “Ti sao lúc mình tát cu, cu li viết lên cát, bây gi cu li khc vic mình giúp cu lên đá?”
        Ng
ười này tr li: “Khi b bn làm tn thương nên viết vào nơi d quên, gió s thi cát , lp đi không còn nh na. Ngược li, nếu được giúp đ thì hãy nh ơn mãi mãi nên khc sâu trong tn đáy lòng. nơi đó, bt c ngn gió nào cũng không th xoá lp được.”
        B
n bè nếu xy ra va chm là nht thi vô tâm, giúp đ mi là tht lòng.
        Hãy quên đi nh
ng va chm gì bn bè đã gây ra, ch ghi nh s giúp đ ca h, chúng ta s thy trên thế gii này toàn là bn tt.
(ảnh:anhso.net)
                                                
       Câu chuyện 3: Lời nói
       Ngày xưa mt vùng thôn xóm kia, có mt người thiếu ph tr khá xinh đp. Chng cô đi lính xa nhà, người thiếu ph y phi nhà vi m chng. Cô chăm sóc m chng và mi chuyn trong nhà rt chu đáo. Mi người trong vùng ai cũng thm khen cô là người nết na…Trong vùng nhiu đàn ông yêu cô vì cô còn tr và xinh đp. Trong s đó có tên yêu cô đến điên cung. Nhiu ln tán tnh cô nhưng đu b cô t chi. Hn t yêu hóa ra căm hn. Hn đi rêu rao khp làng rng cô đã không gi tròn trinh tiết ca người v, là mt người ph n thiếu đc hnh. Tin đn c truyn khp nơi trong vùng, mi người nhìn cô vi mt ánh mt khác đi. Ri tin đn cũng ti tai bà m chng ca cô. Bà nghi ng và đi x khác vi cô. Không th nào chu ni nhng li gièm pha ca mi người, li b người thân xa cách, cô bun lm. Mt ln quá đi tuyt vng cô đã tìm đến cái chết. Cái chết ca cô làm cho tên khn kiếp đã tung nhng tin đn không hay v cô vô cùng ân hn và hi li. Hn cm thy b lương tâm dn vt. Hn tìm đến c già nht làng và là người hiu biết nht đ k hết mi chuyn và xin ông mt li khuyên.
        C
già nghe xong mi chuyn không nói gì, dn hn lên trên ngn đi ca làng. C xé chiếc gi gòn và th gòn xung. Nhng bông gòn theo gió bay đi mi hướng. C già bo hn đi nht li nhng bông gòn đó ri dn li vào gi. Hn ngc nhiên lm, vì làm sao có th nht được đy đ. Hn không làm được, im lng như chết. C già nhìn hn ri nghiêm ngh nói:
        - Nh
ng li do con người nói ra cũng như nhng bông gòn kia vy, không th nào ly li được. Mt khi li đã nói ra thì không làm sao có th rút li được, nên phi hết sc thn trng, cn ngôn cn hnh.
        Nghe nói, hn gc đu hi hn.
Suy tầm: Phạm mỹ Lệ
Trình bày và chuyển tãi: Hồ Xưa



                                                           _______________

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

MỪNG SINH NHẬT MUỘN - Đỗ Chiêu Đức Và Các Thi Hữu

                       Ân c ần t ạ l ỗi v ới thi nh ân,                    Sinh nh ật h ăm l ăm nh ạc  đ ã ng ân.                    Th ân c...