Thứ Sáu, 4 tháng 4, 2014

Rau dại mọc hoang - Thơ Võ Hà Thu Giang



RAU DẠI MỌC HOANG


Hôm nay trời mưa nhà không còn gạo
Vác dao phay ra xắn ít măng rừng
Ớt hiểm cay đỏ xanh trên triền núi
Dầm muối nặn chanh bát ngát thơm lừng



Mưa xuống thấp, nước dâng cao bì bỏm
Quần vén ống cao lội vớt rau dừa
Rau hẹ nước non trôi trôi từng mảng
Rau bợ tập tàng cuốn cuốn theo mưa



Rau càng cua xanh xanh màu ngọc thạch
Trộn gỏi với chanh rắc đậu phộng rang
Bông lục bình tím, bông điên điển vàng
Từng giọt nước , đêm dài mưa tí tách



Rổ rau chốc hớt đầy trong một lát
Lá vang chua canh cá nấu một nồi
Rau muống sông nêm mò om xắc nhuyễn
Ăn no chưa sao dạ vẫn bồi hồi



Rau dền xanh mọc dầy quanh nền đất
Củ kiệu rừng đi hái , muỗi cắn đau
Lá dứa xanh, thay trà , thơm bát ngát
Rau dại ven đường đỡ dạ từ lâu



VÕ HÀ THU GIANG
4 / 4 / 2014


Cảm tác :

Đọc thơ rau dại thấy hay,
Vườn quê chế biến trổ tài nấu ăn.
Nhà tuy hết gạo khó khăn,
Quanh vùng triền núi ớt, măng tha hồ.
Tấm lòng hăng hái mấy cô,
Trời mưa cũng lội xắn cao ống quần...
Tây Ninh thổ sản mau chân,
Xắn măng, hái ớt đã từng thay cơm.
Rau dại các thứ ngon thơm,
Đói no ấm lạnh cũng xôm tụ mừng.
Nông thôn canh tác đã từng,
Quản bao khó nhọc bên rừng rẫy... hay.
Hái rau cô gái nhanh tay,
Rau dền, rau hẹ, chua, cay đủ mùi.
Lục bình, điên điển cũng vui,
Tím vàng xen kẻ tới lui rộn ràng.
Rau muống sông với lá vang,
Nồi canh chua cá mấy nàng bỏ công.
Thay cơm ấm bụng no lòng,
Triền rừng vất vả muổi mòng sá chi...
Miễn sao đỡ dạ lo gì,
Chuối non trộn ghém khoai mì thấy ngon...
Nặng tình sông núi nước non,
Tây Ninh muôn thuở vẫn còn trong tim....!

Mai Xuân Thanh
07 April 2014 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

ThaiLy: ĐỘ (T.Vấn và Bạn Hửu )

                                             Trước Cơn Giông – Tranh (sơn dầu): MAI TÂM Đó là tên nhân vật của truyện! Tên một thằng bé...