Thứ Bảy, 11 tháng 10, 2014

Thu nhớ ngày xưa _ Mai Xuân Thanh




Mới đó Thu buồn sắp sửa qua,
Thời gian lặng lẽ bước đi xa.
Thăm quê đất mẹ phương trời cũ,
Ở lại Cali nhớ nước nhà.
                          *
Thôn xóm chiều hôm em tắm mát,
Trong veo bóng nguyệt sáng lòng ao.
Gương nga phản chiếu đôi bờ lạnh,
Mắt biếc em cười chớp ánh sao.
                         *
Thu đến hay đi lại vấn vương,
Bao nhiêu ấp ủ bấy nhiêu thương.
Mây bay lãng đãng chân trời tím,
Chiều xuống mơ hồ nhớ cố hương.
                        *
Chống gậy Ngọai lê đôi dép Nhật,
Bước chân vô bếp khói lam chiều.
Một mai vóc hạc buồn xa xứ,
Mõi mắt vời trông bóng dáng yêu.
                        *
Xa cách muôn trùng sóng biển khơi,
Mây giăng tứ phía bốn phương trời.
Âm dương khuất núi là hai cõi,
Nhật nguyệt ngày đêm cách biệt rồi.
                       *
Đôi mắt cao niên khô vẫn ướt,
Lòng ai lạnh lẽo vấn vương đời.
Thương nhau chịu khổ vì cay đắng,
Bèo dạt buông trôi đất lỡ, bồi.
                         *
Ai biết đâu mà thở với than,
Môi khô ngấn lệ chảy hai hàng.
Mỗi người chia sẻ nhau lao khổ,
Chiếc bóng đèn soi giẫm lá vàng.
                         *
Vượt biển người đi nhiều mấy lớp,
Băng rừng lạc suối tấp biên cương.
Nhan tàn khấn vái buồn cô quạnh,
Khói tản âu sầu lệ vấn vương. ... !

Mai Xuân Thanh
Ngày 10 tháng 10 năm 2014



Thơ Xướng Họa : NIỀM RIÊNG -: Trần Văn Dật & Hoàng Đằng

  Niềm Riêng - Trần Văn Dật & Thơ họa: Niềm Riêng - Hoàng Đằng   Niềm Riêng Quê hương nhìn lại ngái xa rồi Từ giã ra đi lúc thiế...