Thứ Bảy, 28 tháng 3, 2015

Thơ Nguyễn Cang và CCN: Người dưng

  NGƯỜI DƯNG 
Bướm vàng đậu lá mù u
Lấy chồng càng sớm lời ru thêm buồn.
               (ca dao)

     *******
Em là công chúa lầu vàng
Còn tôi cuối phố mơ màng kết thân
Nhiều lần tôi muốn ghé thăm
Em rằng đừng nói chuyện gần chuyện xa
Phận nghèo ngăn cách hai ta?
Nên em  khép vội cổng nhà ấy thôi
Bây chừ em chả yêu tôi
Con sông bên lỡ bên bồi mãi sao?
Nhà em  mấy lớp tường cao
Làm sao tôi biết lối vào đường ra
Tình xuân man mác bao la
Khiến con bướm đậu cành hoa ngại ngùng
Nhìn tôi  em bảo "người dưng"
Năm canh trở giấc xin đừng chiêm bao!
Bây giờ biết nói làm sao
Tình ngăn mấy chặng tôi đau đớn lòng
Đêm thanh trăng rớt trên sông
Hình như chỉ thấy giữa dòng tàu qua
Sáng ra mới biết thật là
Tàu đà tách bến đi xa mất rồi
Còn tôi đứng đợi mồ côi
Đợi ngày em nói yêu tôi suốt đời
                    ***
"Người dưng" giờ đã thảnh thơi
Em cười hạnh phúc trọn đời có nhau

  Nguyễn Cang




NGƯỜI DƯNG THUỞ ẤY 
 ( Đáp bài Người Dưng của Nguyễn Cang )
                   ***
Tình anh thuở ấy không đơn phương
Chỉ có người dưng mới nhớ thương
Anh không biết hay vờ chẳng hiểu
Để em vương lệ khúc tình trường
*
Ngày xưa gần gủi trong tấc gang
Sao lại tạo chi cảnh ngỡ ngàng?
Ngày nay vạn dặm đời ngăn cách
Biết đến bao giờ hết trái ngang?
*
Nghĩa gì đâu người dưng… người nhà?
Người nhà gần gũi vẫn cách xa
Người dưng xa vắng mà thương nhớ
Chờ ngày hội ngộ đẹp tình ta…
*
Mơ đi anh, giấc mộng cuối đời
Hãy về cùng em đẹp chung đôi
Bỏ hết những ngày sầu cô quạnh
Say đắm men tình..hết đơn côi!
                   Công chúa nhỏ



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

CỎ NỘI HOA ĐỒNG - Thơ Thái Huy Và 12 Bài Họa Của Các Thi Hửu

                                                       Tranh của Hugues Merle (1823-1881) - Người Pháp Bài Xướng : CỎ NỘI HOA ĐỒNG Thân em ...