Thứ Sáu, 16 tháng 10, 2015

MIỀN KÝ ỨC - Thơ Đức Huỳnh


 NHẢY DÂY



Gió mùa hè vẫn chứa đầy hơi nóng

Phả vào lòng trong bóng hạ ngày xưa
Tàng cây đầu làng, bến nước cầu dừa
Quê hương đó tuổi thơ tôi còn nhớ

Nắng rực vàng niềm vui như òa vỡ

Những ngày hè theo mẹ trở về quê
Kỳ nghỉ dài chưa thỏa hết say mê
Cho lòng mãi nhớ về thời niên thiếu

Tuổi mới lớn có cần chi yểu điệu

Cột ống quần là bay nhảy tung tăng
Hai đứa quay, mấy đứa chạy lăng quăng
Vòng dây cứ nhịp nhàng theo tay thả

Khi nhảy qua lúc vướng chân té ngã

Bụi mịt mù lem lấm áo bà ba
Đứa bị quay được đổi chỗ thay ra
Cười khúc khích xếp hàng chờ đến lượt

Tóc em xưa cột hai đuôi rất mượt

Nhảy một hồi, rối trên trán lòe xòe
Tóc búp bê đứng ngó mắt tròn xoe
Vòng dây vẫn quay hoài trong ký ức…


CHỌI BI



Tuổi thơ tôi những ngày hè êm ã

Vẫn âm thầm về qua giấc chiêm bao
Dẫu thời gian mờ xóa ký ức nào
Thời trẻ dại lũ học trò bé nhỏ

Bắt dế mèn lang thang theo bờ cỏ

Tìm bóng cây trốn nắng để bắn bi
Tay chân lấm lem người ngợm đen sì
Cơm bỏ bữa có ngại gì, chơi tuốt

Đào lổ nhỏ cho vừa bi trên đất

Vạch mức xa rồi bắn trước, bắn sau
Một, hai, ba kè, bế lổ cho vào
Kẻ thắng cuộc hầm bi người thua cuộc

Cứ như thế từng buổi trưa xuyên suốt

Mãi ham chơi có ai sợ đòn roi
Dù thắng thua nụ cười nở trên môi
Mặc mưa nắng mùa hè trôi vội vã

Kỷ niệm ơi sao nhớ thương tất cả

Biết khi nào tìm lại được ngày xưa
Xin trả tôi về ký ức tuổi thơ
Những ngày tháng hồn nhiên không vướng bận…




 ĐÁNH ĐỦA




Mẹ la rầy không cho chơi đánh đũa 

Sợ sau này không có của mà ăn (?) 
Biết bao lần bị trách mắng cản ngăn 
Bọn con gái chơi âm thầm trốn ngủ
Mười chiếc đũa một quả banh là đủ 
Có cần chi hai đứa đánh được rồi 
Bắt đầu chuyền, chưa tới lượt đứa ngồi 
Mắt trô trố trông chừng chờ bắt lỗi
Banh rơi xuống đó cũng là lúc đổi 
Đứa mới vào hăng hái bắt chuyền hai
Bốc đũa lên thoăn thoắt chuyển sang tay
Hết bó đũa lại chuyền rồi bốc đũa
Qua lớp này rồi chuyển sang lớp nữa 
Bới đũa, dọng, nẻ, quét, lòn kim 
Mặc đứa em buồn ngủ mắt lim dim 
Cô chị vẫn qua chuyền ba ngọt xớt
Chỉ còn chín cây, một cây bỏ bớt 
Trò chơi kéo dài hứng thú mê say 
Chuyền tới chuyền lui cũng hết cả ngày 
Mẹ không gọi…chắc cũng còn…đánh đủa…
ĐỨC HUỲNH

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Thơ Xướng Họa : NIỀM RIÊNG -: Trần Văn Dật & Hoàng Đằng

  Niềm Riêng - Trần Văn Dật & Thơ họa: Niềm Riêng - Hoàng Đằng   Niềm Riêng Quê hương nhìn lại ngái xa rồi Từ giã ra đi lúc thiế...