Thứ Sáu, 16 tháng 10, 2015

PHƯỢNG HỒNG THÁNG CHÍN _ Nguyễn Cang



Phượng hồng tháng Chín bay xa
Khai trường nhộn nhịp,thiết tha nỗi lòng
Một thời tuổi nhỏ long đong

Ngôi trường,bạn cũ,nhớ mong sao vừa?


Phượng hồng tháng Chín ngày xưa
Theo chân em bước ban trưa học về
Đường xa bóng nhỏ chân quê
Ước gì em mãi sao khuê một đời!
Nắng chiều rớt nhẹ chơi vơi 
Nhìn theo cuối nẻo chẳng rời bóng em
Đêm nằm ru giấc ngủ êm
Mà sao cứ đọng trong tim bóng nàng


Phượng hồng tháng Chín mênh mang
Cổng trường khép kín,lặng trang tôi chờ
Bên rào đứng mãi hằng giờ
Đợi nàng áo trắng ngây thơ rụt rè
Tay ôm tập sách ngực che
Bước đi vội vã ngại e người nhìn
Rạng ngời gương mặt em xinh
Thấy thương tràn ngập lòng mình ai hay?


Phượng hồng tháng Chín mưa bay
Bên kia bờ lở bên nây đất bồi
Dòng đời trôi nổi muôn nơi
Tôi đi chinh chiến buông lơi ước thề
Xa rồi phố nhỏ, bờ đê
Bóng em mất biệt sơn khê dặm trường
Mai nầy đời hết nhiễu nhương
Ta về tìm lại thiên đường tuổi hoa


Phượng hồng tháng Chín chia xa
Hỏi thăm người cũ cho ta thỏa lòng
Bây giờ còn nhớ hay không?
Để ta tìm lại phượng hồng ngày xưa!


Nguyễn Cang
(9/15/2015)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

VUI : ST Trên Mạng : BÊN NÀO CŨNG ĐƯỢC

Trong 1 trận bóng đá, trên khán đài, một cổ động viên gào to: "Chơi cùi chỏ gãy hết răng bọn nó đi". Người ngồi kế bên thắc mắc : ...