Thứ Ba, 7 tháng 2, 2017

Thơ :Mai Xuân Thanh (Bệnh Già) Songquang( Ưu Tư) Đỗ Chiêu Đức (Tranh Thủ)


 Bệnh Già

Tha phương lữ thứ Tết mau qua,
Người Việt Nam cao tuổi chóng già.
Bảy mấy xuân rồi chân gối mỏi,
Trung niên tráng kiện tóc sương pha.
Nghỉ hưu, bệnh tật e chờ sẵn,
Chống gậy đau lưng sợ mất đà.
Sống gởi thác về như cát bụi,
Chạnh lòng...rơi lệ mắt trông nhòa !

Mai Xuân Thanh
Mùng 6 Tết năm Đinh Dậu

Ưu Tư

Ừ nhỉ ! Thế là Tết đã qua !
Xuân thì vẫn vậy, chỉ ta già
Sáng ra, gân cốt xem chừng mỏi
Chiều lại, tay chân thấy quá đà
Mới ngó, xác thân tuồng vững chải
Mà nhìn, da tóc muối sương pha
Vô thường vẫn biết đời như thế
Sao vẫn ưu tư mắt lệ nhoà !

             songquang
      Mùng 7 Tết Đinh Dậu

             2/3/2017
đọc thêm... một chút ưu tư nữa

Sao vẫn ưu tư mắt lệ nhòa !
Muốn lòng thanh thản mỗi ngày qua
Vô tư, hỉ xã không thù hận
Tha thứ, cảm thông việc chánh tà
Kiếp sống vô thường như cát bụi
Cuộc đời ngọt nhạt nước đường pha
Nhủ mình! Xuân mãi là như thế!
Chỉ có thân ta mới phài già

           songquang

Tranh Thủ

Tết nhất năm năm vẫn cứ qua,
Thân già vẫn cứ phải thêm già.
Lưng còng gối mỏi bánh chè sụm,
Tai lãng mắt nhòa tóc muối pha.
Mỗi độ cố lên đều... yểu điệu,
Bao lần gắng sức cũng... la đà !
Vô thường vẫn biết dù sau trước,
Mõi gối chồn chân vẫn chẳng nhòa!

               Đỗ Chiêu Đức

1 nhận xét:

Thơ Xướng Họa : NIỀM RIÊNG -: Trần Văn Dật & Hoàng Đằng

  Niềm Riêng - Trần Văn Dật & Thơ họa: Niềm Riêng - Hoàng Đằng   Niềm Riêng Quê hương nhìn lại ngái xa rồi Từ giã ra đi lúc thiế...