Chùa Một Cột
(Một chứng tích nhạt mờ)
Thu Hà Nội, mái chùa Một Cột
Đất “ngàn năm văn vật” đổi thay
Tâm tư thế sự có hay
Cảnh xưa bóng nhạt lất lây cửa thiền
Tầng khí phách trở nên biến dạng
Mái chùa xưa ảm đạm tháng ngày
Hồn thiêng sông núi u hoài
Tận trong sâu thẳm lòng người nhói đau
Người Xưa vẫn trước sau như một
Thời nay sao đường đột tầm nhìn!
Hãm hồn khí Việt lặng im
Đoái trông tích cổ biết tìm đâu ra
Chùa Một Cột, chùa xưa thời Lý
Gương cha ông sắc khí ngang trời
Dựng Tứ Linh trụ lưu đời
Hào hùng dân tộc rạng ngời Nước Nam
Ai tai! há lòng tham khó biết
Ô hô! đời chi xiết thương tâm
Giở trang quốc sử ngàn năm
Thế nhân hồ dễ lỗi lầm thứ tha!
Chú thích: Chùa Một Cột-Chùa Linh Hựu là nơi xuất phát của quả chuông Quy Điền, một trong Tứ Đại Linh Khí thời nhà Lý, là dấu tích còn tồn tại, nhưng quang cảnh không được trong sáng và bị khuất mờ bởi ...
Tuệ Minh
Hà Nội, September 18, 2019
bài thơ rất hay
Trả lờiXóa