Chủ Nhật, 31 tháng 7, 2022

:Fiji: Tống Cổ Công An Trung Cộng Ra Khỏi Phòng Họp Hội Nghị Các Đảo Quốc Thái Bình Dương

                                               FM974 Úc Châu 

                                                 CM.Blog

 

Hai tùy viên quốc phòng Trung cộng đã bị cảnh sát Fijian, đuổi ra khỏi phòng họp của Hội nghị Các Đảo Thái Bình Dương, nơi Phó tổng thống Hoa kỳ, Kamala Harris, đang nói chuyện trực tuyến qua màn ảnh. Hai người này ngồi chỗ có phiên họp của đại diện các nước về thủy sản, lúc bà Harris loan báo việc tăng cường sự tham gia của Hoa kỳ trong vùng, hành động được xem là đáp trả việc Trung cộng đang mở rộng ảnh hưởng tại vùng này những lúc gần đây.

Phó tổng thống Hoa kỳ, Kamala Harris

    Sự có mặt của hai tùy viên quốc phòng Trung cộng tại phòng họp cho báo chí, nhưng một trong hai người được cô ký giả Fijian, cô Lice Monova, làm việc cho báo the Guardian phát hiện và nhận ra, anh ta là nhân viên của tòa đại sứ Trung cộng. Cô Monova cho biết, sở dỉ cô nhận ra là vì đã tiếp xúc với anh ta ít nhất ba lần, kể cả lần có chuyến đi thăm Fiji của ngoại trưởng Trung cộng Wang Yi, tới Suva tháng rồi, lần đó cô đã bị nhân viên an ninh Trung cộng đuổi ra ngoài phòng họp báo và ngăn chận không cho đặt câu hỏi. Anh này là một trong những người đã đuổi cô và ra lệnh cho người khác đuổi một số ký giả ra ngoài, cô đã xông tới hỏi anh tới đây nhân danh nhân viên tòa đại sứ Trung cộng hay cơ quan Tân hoa Xã, vì đây là chỗ của báo chí, anh ta chỉ lắc đầu làm bộ không hiểu, không nói tiếng Anh.

    Monova báo động với những nhân viên Fijian, họ bảo cô nên báo với cảnh sát, và cảnh sát sau đó đã mời kèm hai người Trung cộng ra khỏi phòng, họ không trả lời gì hết với báo chí. Nguồn tin ngoại giao sau đó, xác nhận hai người bị đuổi, một là tùy viên quốc phòng và người kia là phụ tá đến từ Trung cộng, một bộ phận của tòa đại sứ Trung cộng ở Fiji. Sự việc xảy ra sau khi những can dự của Trung cộng trong vùng ngày càng tăng lên cao vài tháng vừa qua, trở thành âm ỉ cho tới kỳ hội nghị năm này. Đáng kể và đáng chú ý nhất là việc Trung cộng ký kết một thỏa ước có liên quan tới vấn đề an ninh của đảo quốc Solomon và chuyến thăm viếng ồn ào liên tục một vòng các đảo quốc Thái Bình dương của ngoại trưởng Trung cộng mà qua đó, giới quan sát thời cuộc tin rằng có hơn 50 thỏa hiệp đã được ký.

    Trung cộng không là thành viên của hội nghị Các Đảo quốc Thái Bình dương nhưng có Hoa kỳ. Các nước thành viên tham dự thường được mời dự buổi thảo luận hậu hội nghị, khi đó các nước sẽ lần lượt trình bày quan điểm dự án … nhưng lần này sẽ không được tổ chức trong suốt tuần lễ hội nghị để các đảo quốc có thời giờ nghỉ ngơi sau những áp lực địa chính trị hiện có. Người ta tin rằng, Trung cộng sẽ dùng diễn đàn hậu hội nghị, giới thiệu lại một bài bản mới, thỏa thuận kinh tế, an ninh mà Trung cộng đã trình bày cho 10 vị lãnh tụ các đảo quốc trong tháng rồi vốn đã bị bác bỏ.

Lice Monova

   Hoa Kỳ đã cho tăng tốc độ can dự của họ vào vùng Thái Bình dương vì những lợi ích mà Trung cộng đang nhắm tới, bao gồm việc tái mở cửa tòa đại sứ tại Solomon vừa được công bố vào tháng Hai và thêm một loạt hoạt động khác do phó tổng thống Harris loan báo hôm thứ Tư, kể cả mở hai tòa đại sứ mới, bổ nhiệm một sứ giả đặc biệt của tổng thống làm việc với hội nghị các đảo quốc Thái Bình dương và tăng gấp ba số tiền yêu cầu từ quốc hội Hoa Kỳ viện trợ cho các việc phát triển kinh tế và bảo tồn biển cả tới 60 triệu Mỹ kim mỗi năm trong 10 năm và đội quân tình nguyện giữ hòa bình tới Fiji, Tonga, Samoa và Vanuatu.

    Thủ tướng Fiji, ông Frank Bainimarama, cảm tạ việc tái can dự của Hoa Kỳ tại vùng này khi nói rằng, điều này rõ ràng cho thấy những cam kết của Hoa Kỳ chắc chắn nhiều hơn nữa như là một đối tác với vùng Thái Bình dương mà các đảo quốc đã từng có. Trong lời phát biểu của bà phó tổng thống Harris, bà đã dùng chữ “những tài tử xấu” trong vùng để gián tiếp ám chỉ hành động của Trung cộng.

   Ký giả và phóng viên báo chí tường thuật về chuyến đi của ngoại trưởng Trung cộng trong vùng Thái Bình dương cho biết, họ bị ngăn chận không cho thu hình quay phim hay hiện diện trong các buổi phát biểu, nói chuyện của Wang Yi và không được phép hỏi ông ta bất cứ một câu hỏi gì. Trong nửa vòng chuyến đi thăm tám đảo quốc torng vòng 10 ngày, Wang đã họp song phương tại Solomon, Kiribati, Samoa và Fiji, rồi lần lượt sau đó tới Tonga, Vanuatu, Papua New Guinea và Timor – Lester.

Fujian Police

   Lisa Movono, cô ký giả nhận diện nhân viên Trung cộng nói trên, làm việc cho tờ the Guardian, nói rằng, trong chuyến đi, khởi đầu tới Fiji, cô đã chứng kiến nhiều lần nhân viên an ninh Trung cộng tìm cách giới hạn khả năng quan sát, tường thuật sự việc. Báo chí ký giả được chấp thuận cho làm tường thuật chuyến đi của Wang Yi, gồm cả cô, bị rút giấy cho phép mà không có lời giải thích gì cả, cô và người thu hình bị cảnh sát Fijian ra lệnh ra khỏi phòng họp của khách sạn Grand Pacific ở Suva nơi họ đang chuẩn bị thu hình buổi gặp mặt giữa Wang và thủ tướng Fijian.

    Ngày Chủ nhật, trước đó một ngày, báo chí sắp đặt chuẩn bị thu hình lúc Wang tới cao ốc tổ chức hội nghị các đảo quốc Thái Bình dương gặp tổng thư ký của hội nghị, Henry Puna, đài ABC bị chận không cho thu hình dù đã đượcgiấy phép làm việc này, người có thẩm quyền của hội nghị can thiệp, cho đài ABC tiếp tục nhưng Movono nói rằng, nhân viên an ninh Trung cộng đứng quanh phía trước cố tình che lại, thêm nữa, cô Movono cũng cho biết, buổi họp giữa Wang và thủ tướng Fijian hôm chiều thứ Hai được Trung cộng bố trí và sắp xếp, ngay cả lúc dành cho báo chí cũng do nhà cầm quyền Trung cộng điều hành, giấy phép cho phép ký giả cũng do Trung cộng cấp phát, trong giấy phép họ ghi chú là không có đặt câu hỏi, khi có một số phóng viên lớn tiếng hỏi, nhân viên an ninh Trung cộng thét lớn bảo họ phải im lặng, không được hỏi.

    Khi có một phóng viên nào đó, la to hỏi câu hỏi, anh ta bị ra lệnh ra khỏi phòng và một nhân viên an ninh toan kèm anh đi ra trước khi một ngưới phóng viên khác nhảy ra bảo vệ anh phóng viên đó. Nơi đến đầu tiên của Wang là đảo quốc Solomon, Hiệp hội Báo chí Solomon, tẩy chay tường thuật hay thu hình vì họ cho rằng, nhiều ký giả bị ngăn không cho có mặt tại buổi họp báo của Wang, qua đó Trung cộng lấy lý do là vì hiện tình cơn dịch Covid Vũ Hán. Có hai câu hỏi được cho phép, một từ người ký giả Solomon hỏi ngoại trưởng Solomon và một từ báo chí Trung cộng hỏi Wang Yi. Tại Kiribati, Samoa và Fiji, cũng không có câu hỏi nào cho phép hỏi tại các buổi họp báo của các lãnh tụ chính trị khi loan báo kết quả của sự thỏa thuận.


Chinese Foreign Minister Wang Yi (Vương Nghị )

    Shailendra Singh, giáo sư báo chí học của trường đại học Nam Thái bình dương ở Fiji cho biết, việc truyền thông báo chí không được hiện diện hay đặt câu hỏi này, đã làm người ta thấy có nhiều câu hỏi cần phải nêu lên. Sự viếc ngăn cản, giới hạn báo chí làm nhiệm vụ của họ trong chuyến đi của Wang Yi thật sự có rắc rối đáng kể, nó đã đi ngược lại những nguyên tắc dân chủ của các quốc gia trong vùng và vai trò của truyền thông báo chí trong một xã hội tự do.

    Có phải chính quyền ở đây, Fiji và các đảo quốc lân bang, tìm cách ngăn chận truyền thông báo chí không được làm những gì mà họ đã làm phận sự theo tinh thần dân chủ hay đã làm theo yêu cầu của Trung cộng, cái gì sẽ xảy ra tới đây, báo chí sẽ bị ngăn chận, không cho phép nêu lên câu hỏi với giới chính trị gia hay lãnh tụ, đó là chiều hướng đáng lo ngại cần phải chận đứng.

Thuyên Huy

* Thông tin đăng lại bài viết của KANGAROO VIET Úc Châu.

 


Mời Xem : 

FM974 Úc Châu :Gia Nã Đại: Từ Hành Tinh Arctuira Xuống – Tự Xưng Nữ Hoàng Gia Nã Đại  

HOA KỲ NHIỀU CÁI DỞ HƠI! - Quách Liêu

“Hoa Kỳ nhiều cái dở hơi
Mà ai cũng thích đi chơi Hoa Kỳ”
Tôi qua Mỹ thăm con, tận mục sở thị, có vài nhận xét, xin thưa cùng bạn đọc.

1/ Người Mỹ thầm lặng:

Đi Mỹ, tôi không thấy loa phường, tại các ngã tư lớn ở các thành phố cũng không có loa hướng dẫn giao thông, và gần như không nghe tiếng còi xe. Quán xá không “zô zô” hoặc phát ra một âm thanh tương tự nào khác, chỉ thấy lào xào, họ nói nhỏ để người bên cạnh đủ nghe. Trong cái sự thiếu thốn và kìm nén ấy, họ vẫn niềm nở, tươi cười mới lạ.

2/ Phàm ăn, mất vệ sinh, hay đau bụng:

Đi đâu tôi cũng thấy họ luôn mồm nói về những món ăn như “Thanh cừu” (Thank you)....“Sò ri” (Sorry). Không ít người vừa đi vừa cầm trên tay một cốc cà phê cắm cái ống hút, vừa đi vừa mút, tệ hơn là lắm người cứ vục mồm vào vòi nước công cộng bên đường tu luôn nước lã vào bụng, chẳng vệ sinh gì cả. 
Tệ nhất là họ hay dắt chó đi chơi, tay lăm lăm một cái túi ni lông, chỉ chờ cưng ị ra là bốc rồi buộc lại bỏ vào thùng rác, khiếp ! Vì những thói như vậy nên họ hay đau bụng thì phải. 
Để giải quyết vấn nạn này, đâu đâu cũng có nhà vệ sinh công cộng, thậm chí trong rừng cũng đặt rất nhiều nhà vệ sinh. Nhà vệ sinh của họ to đoành, nước, giấy dùng thả phanh, Tào Tháo đuổi mấy vẫn giải quyết được đầu ra. Tôi đã từng sang Trung Quốc, về phương diện nhà vệ sinh công cộng mà nói thì đến tết Công gô Tầu vẫn cứ là hít khói cho Mỹ ! 
Cũng vì vậy....Mỹ nó cóc sợ Tầu.

3/ Văn hóa lùn, chính trị kém:

Tôi đi nhiều, chịu nghiêng ngó, vào cả nhà một số người Mỹ mà không thấy thôn làng, khu phố, gia đình nào được mang danh “văn hóa” như ở ta. 
Không nhẽ đất nước của Bô inh, của tầu con thoi lại u tối thế sao ? 
Ý thức chính trị thì thôi rồi, bói không ra một khẩu hiệu kiểu như
“Nhiệt liệt chào mừng…” 
“Ra sức thi đua lập thành tích…” 
Mà chỉ có các bảng hướng dẫn giao thông hoặc quảng cáo đủ loại hàng hóa. 
Có nơi họ dùng cả máy bay lượn suốt ngày trên thành phố, mang tấm vải in hàng chữ rõ to để thu hút người dân sử dụng dịch vụ. 
Đúng là chủ nghĩa thực dụng thô thiển.

4/ Người Mỹ cổ hủ:

Thời đại tivi, điện thoại thông minh, ai bát , ai đĩa... mà người Mỹ ít dùng, thua xa dân Châu Á, luôn cắm mặt vào máy. 
Tuy vậy rất nhiều người Mỹ trên máy bay, tầu xe, bãi biển, ngồi, nằm trên những thảm cỏ trong rừng... lại cắm mặt vào sách. 
Họ là kẻ đầu tiên công nghệ thông tin mà lại ham đọc sách, cứ như trở lại thời Napoleon chưa biết mặc quần. 
Có lần tôi dẫn hai đứa cháu gọi tôi bằng ông đến chơi nhà một người Việt định cư ở đây. Con tôi bảo: “Nếu nhà bác ấy cho trẻ xem tivi hay chơi gêm thì ông tìm cách và đưa hai cháu về sớm giúp con. Bên này rất hạn chế cho trẻ chơi những thứ ảo. Hay bố mang mấy quyển truyện thiếu nhi tiếng Việt sang tặng các cháu nhà ấy. Tuyệt vời đấy bố ạ !” 
Thư viện của họ rất đông người lớn, trẻ con đến đọc và mượn sách. 
Nhà văn có cơ may sống sót.

5/ Thích nằm gốc cây:

Tôi đi hàng nghìn cây số, họa hoằn mới gặp một nghĩa trang. 
Hỏi ra mới biết rất nhiều người Mỹ di chúc là hỏa táng rồi lấy tro rắc xuống gốc cây quanh nhà (với cái lý là khi sống thụ hưởng nhiều từ thiên nhiên, nay mất đi xin trả lại cho cây).
Hoa Kỳ nhiều cái dở hơi

 

BÁN BỆNH - BS Nguyễn Thượng Vũ

Thưa các anh chị
Anh BS Hoàng Cơ Lân, Y sĩ Đại tá tại Paris, vừa gửi cho tôi một bài viết của BS Nguyễn Thượng Chánh. (Disclosure: tôi không liên hệ gia đình và cũng không hề quen biết BS Nguyễn Thượng Chánh.)Tựa đề của bài viết của BS Nguyễn Thượng Chánh là: Phóng Sự Điều Tra Về Thuốc Tây: Bán Bệnh. Thật tinh ra BS Nguyễn Thượng Chánh không chính tay tham dự vào cuộc điều tra mà ông viết trong bài này. BS Chánh lượm lặt các bài phóng sự, các bài điều tra của các báo Âu Châu, nhất là các báo bên Pháp. Sau đó BS Chánh dịch 1 cách nôm na những điều mà các phóng viên nêu ra bằng tiếng Pháp.
Tuy dịch nôm na nhưng tất cả những điều quan trọng BS Chánh đã ghi lại hết , bằng tiếng Việt cho người đọc hiểu rõ vấn đề. Vấn đề BS Chánh viết lại rất quan trọng:

Trong 2 chục năm gần đây, chúng ta nhận thấy có rất nhiều căn bệnh “mới” mà các giới kỹ nghệ làm thuốc Tây ( Pharmaceutical Industry) với các Lobby của họ, với những người tiến sĩ, bác sĩ “đánh mướn” cho họ đã tạo ra các căn bệnh này hay là họ định nghĩa lại các căn bệnh sẵn có, với những tiêu chuẩn định bệnh mới: Chúng ta thấy bệnh “cao máu” Hypertension, thời chúng tôi còn đi học trong thập niên 50 -60 thì được định bệnh khi áp huyết systolic cao hơn 140mmHg khi đo áp huyết của cánh tay, trên cùi chỏ/Khủy tay.
Về sau, lần lần giới Lobby này hạ cách định bệnh “Cao Máu” là trên 130 mmHg cũng là cao máu, hiện nay trên 120mm hg cũng là cao máu và phải uống thuốc hạ máu ngay.
Vô hình chung, ngủ qua 1 đêm, người ta tạo thêm lên 1 tổng số “bệnh nhân” lớn hơn 7-8 lần con số nguyên thuỷ và kết quả là số thuốc được bán ra củng gấp 7- 8 lần số thuốc nguyên thủy.
Lẽ dĩ nhiên, có những người áp huyết máu giữa 130 mm và 120 mmHg cũng bị các tai biến mạch máu, tuy nhiên con số này rất, rất nhỏ.
Nhìn tổng quát hơn, thì cũng có các người áp huyết “bình thường” dưới 120 mm Hg cũng có thể chết vì tai biến mạch máu, nhưng con số này quá nhỏ.
Định bệnh và điều trị “Áp Huyết Cao” chỉ là một trường hợp điển hình. Bệnh Tiểu Đường cũng được thay đổi phương cách định bệnh.
Khi chúng tôi mới vào học Y Khoa trong thập niên 1950 thì bệnh “Tiểu Đường” được định bệnh là chất đường trong máu cao hơn 120 mg.

Trong mấy chục năm qua, con số này được hạ thấp lần lần xuống dưới 100 mg/dl
Những năm gần đây thì người ta định bệnh Tiểu Đường bằng Hemoglobin A 1 C, phải dưới 6 thì mới tốt. Và kỹ nghệ sản xuất Dược Khoa đương nhiên có 1 con số khổng lồ các người “tiền” Tiểu Đường cần phải điều trị... Nhiều thuốc mới được chế tạo ra, và thuốc nào cũng vô cùng mắc tiền cả, và thuốc nào cũng khó sử dụng, có thể dễ dàng gây nguy hiểm.

Tôi có 1 người bạn đồng nghiệp, ngày xưa làm bác sĩ Nhảy Dù, trong mấy chục năm qua hành nghề bác sĩ Nhi Khoa tại San José. Bà xã người bạn tôi hồi đó được một người bạn thân khác điều trị bệnh Tiểu Đường, cho dùng 1 loại thuốc mới “rất công hiệu” và cũng rất đắt tiền.
Sau 1 thời gian ngắn dùng thuốc mới này, bệnh của chị trở nên trầm trọng, phải mang vào nhập viện, năm Bệnh Viện Stanford,và chị qua đời sau ít ngày nhập viện.

Hành nghề Y Khoa lắm khi là một cái vòng luẩn quẩn.
Một khi các cơ quan Y tế Quốc Gia định nghĩa lại Bệnh và cách Điều Trị Bệnh, thì người bác sĩ gia đình cũng như người bác sĩ chuyên khoa bắt buộc phải theo.
Nếu không theo, mà vì một lý do nào mà người bệnh bị tai biến trong cơ thể, nếu người bác sĩ đó bị kiện ra toà thì có thể tan tành sự nghiệp.
Người bác sĩ điều trị muốn cưỡng lại cũng không được, một khi các cơ quan Y tế, các Trường Đại Học Y Khoa thay đổi lập trường và đòi hỏi phải điều trị các trường hợp mà mới tháng trước, mình nghĩ người ta không bị bệnh và không cần thiết phải điều trị.
Bài viết phóng sự của bác sĩ Nguyễn Thượng Chánh rất đáng cho chúng ta đọc và suy nghĩ.
Cám ơn anh BS Hoàng Cơ Lân đã chuyển lại cho chúng tôi 1 bài viết rất quan trọng
 
Thân mến
BS Nguyen Thuong Vu
 
 Đọc cho biết.😝😝😜😜😜😜😜😜
 
Black heart (cards)Black heart (cards) Xin chuyen 1 de tai rat HUU ICH.
Nếu đang khỏe mạnh, không nên nghe lời quảng cáo mua thuốc uống “ngừa bịnh”, vì thuốc nào cũng có chất độc để giết vi trùng, đồng thời cũng giết một số tế bào chung quanh và không có vi trùng thì nó giết các tế bào hữu ích của ta. Đồng thời cơ thể cũng tự đề kháng chất lạ vào cơ thể. Đến khi có bệnh thật sự, thì loại thuốc đó mất hiệu nghiệm vì cơ thể mình đã kháng thuốc đó rồi..
Hay nhất là uống nước lọc hàng ngày đừng để thiếu nước, tập thể dục và ăn chất bổ dưỡng, tránh ăn đồ ăn có hóa chất độc hại…
Vạch trần sự thật của ngành Y DƯỢC .
Xin chuyển đến mọi người cùng theo dõi bài này !
Hy vọng ai cũng thích thú vì mang nhiều lợi ích cho chúng ta .
 
Phóng Sự Điều Tra Về Thuốc Tây: Bán Bệnh
 
Bs Nguyễn Thượng Chánh
 
Phóng sự điều tra (journal d'enquête) tố cáo một số đại công ty dược phẩm cố tình “tạo bệnh mới” để bán thuốc.
 
Người gõ xin phỏng dịch ra những ý chánh trong cuốn phim.
Video: LES VENDEURS DE MALADIES – FR2 (1.31 hrs)-nói tiếng Pháp
Các nhà bào chế cố tình “tạo ra” ra một bệnh lý (pathologie) phù hợp với phân tử (molécule) mà họ vừa tìm ra được mặc dù đôi khi món thuốc mới nầy có những phản ứng phụ không thể tránh khỏi được. Ròng rã trong thời gian 6 tháng, nhóm Cash Investigation đã điều tra về lề lối làm ăn của một số nhà tài phiệt lớn trong ngành dược phẩm và họ đã phải giật mình trước những điều khám phá ra: “Từ 15 năm qua, các nhà bào chế lớn đã tạo (façonner) ra nhiều bệnh mới để bán thêm được nhiều thuốc”.
Bệnh lý giả tạo, hội chứng tưởng tượng…Lề lối làm ăn vô lương tâm kiểu này có hại vô cùng cho sức khoẻ bệnh nhân. Thuốc mới chứa đầy phản ứng phụ nguy hiểm mà nhà sản xuất cố tình lờ đi.
Đây là một cuộc điều tra vô tiền khoáng hậu của các nhà báo Pháp. Họ đã dám vuốt râu hùm để tìm sự thật và gom góp chứng cớ tại Pháp cũng như tại nhiều quốc gia khác chẳng hạn như Hoa Kỳ và Canada.
Từ 15 năm qua, các nhà bào chế tạo ra bệnh nhằm mục đích để bán thuốc.
(Phỏng dịch từ: Psychologies.com/seniors/ les vendeurs de maladies)
 
http://forum.psychologies.com/ psychologiescom/Seniors/vendeu rs-maladie-sujet_3972_1.htm
 
Các bệnh mới không ngớt ra đời, lấy thí dụ như “Hội chứng biến dưỡng” (Syndrome métabolique) hay còn gọi lại Hội chứng thùng nước lèo hay bụng bự(Syndrome de la béhaine).Công ty dược phẩm Sanofi (Pháp) tuyên bố rầm rộ về sự ra đời của một món thuốc mới: Acomplia (Ribonabant) và tung ra một chiến dịch nhồi sọ quảng cáo trên khắp thế giới. Ngày nay, nhiều nhà chuyên môn trong y khoa quả quyết rằng tất cả đều trên là bịa đặt, sai bét hết.
Hội chứng biến dưỡng thật sự ra không có. Nhưng đó là bốn loại bệnh đã được biết từ trước rồi: áp huyết cao, cholesterol, tiểu đường, và dư cân (hypertension, cholesterol, diabète et surpoids) kết hợp lại chung với nhau trong một bao bì mới (nouvel emballage) hay nói một cách khác là bình cũ nhưng rượu mới. (fait du neuf avec du vieux).
Thuốc Acomplia cho thấy đã gây phản ứng phụ cho trên 1000 bệnh nhân tại Pháp (xáo trộn tâm thần nặng, troubles psychiatriques graves). Có 10 người chết trong số này có 4 người tự tử…
Một năm rưỡi sau ngày có mặt trên thị trường, Acomplia bị cấm bán tại Pháp và sau đó thuốc cũng bị cấm trên cả thế giới.
Hơn nữa, qua thí nghiệm lâm sàng trước khi thuốc được phép bán,công ty Sanofi hơn ai hết đã biết rất rõ tầm quan trọng của các phản ứng phụ…
Cơ quan quản lý dược phẩm Liên Âu (Agence européenne du médicament) đã quyết định cho phép bán Acomplia sau khi họ cân nhắc “ lợi nhiều nhiều hơn hại” (bénéfice supérieur au risque).
 
Thiên phóng sự đã cho chúng ta thấy có mối liên hệ tài chánh giữa cty Sanofi và một số bác sĩ specialists “chuyên môn” về “bệnh” đó.(chẳng hạn như Gs Després tại Canada hay Bs Boris Hansel tại Pháp...)
Riêng tại Pháp, có thể nói rằng 90% dân chúng rất tính nhiệm bác sĩ gia đình của họ. Nhưng sau những scandales về thuốc men lòng tính nhiệm của người bệnh đối với bác sĩ cũng bị sứt mẻ đi rất nhiều. Được biết là các nhà bào chế chi 25 000 euros/ mỗi năm/cho mỗi bác sĩ để tạo ảnh hưởng tốt đẹp cho sản phẩm mới. (rapport IGAS, inspections générales des affaires sociales).
Để nhắm vào một thị trường càng rộng lớn càng tốt, các nhà bào chế quảng cáo khuyến mãi những loại bệnh mà hầu như ai cũng có thể mắc phải hết. Họ thu lợi rất nhiều qua việc sản xuất những món thuốc để trị những căn bệnh phổ thông hơn là sản xuất thuốc để chữa trị những bệnh hiếm thấy hơn mà ít người mắc phải.
Nói chung, đó là những bệnh không rõ ràng thường hay thấy xảy ra ở những người bình thường. Cuối cùng nhà bào chế thành công trong việc làm cho một số lớn quần chúng tin là họ đang mắc phải bệnh đó.. Thị trường dược phẩm nở rộng ra. Đôi khi họ tạo ra những “bệnh dỏm”, đôi khi họ cho mở rộng thêm chu vi của căn bệnh.
Bằng cách nào? Nhà bào chế cho hạ ngạch số định bệnh (baisse le seuil de diagnostic) để có thể trị được một số lớn bệnh nhân, càng nhiều, càng lâu, càng tốt.
Một khảo cứu Hoa Kỳ cho biết chỉ cần thay đổi dấu chấm, hay thay đổi cái dấu phết trên ngạch số của một bệnh là sẽ có thêm được một số lượng lớn bệnh nhân mới.($$$$).
 
Bệnh tiểu đường type II.
Ngày xưa được xác định là đường huyết phải trên mức 140mg/dL.
Năm 1997, ngạch mức trên bị Cơ quan y tế thế giới OMS rút xuống còn 126 mg/dL (7mmol/L)…
Lập tức có thêm 1700.000 người Mỹ được xếp vào danh sách bệnh nhân tiểu đường (suốt đời!)
 
Cholestérol.. Năm 1998.ngạch mức từ 240mg/dL bị rút xuống còn 200mg/dL.Lập tức xã hội Hoa Kỳ có thêm 42 600.000 bệnh nhân có cholesterol cao trong máu…Các nhà bào chế có thêm được 86% khách hàng mới.“Trên thế giới, chỉ có hai nhóm người: nhóm người đã bệnh rồi và nhóm người chưa biết họ bệnh.”
Đó là mục tiêu của các nhà bào chế dược phẩm.«Dans le monde, il n'y a plus que 2 groupes de gens: ceux qui sont malades… et ceux qui ne le savent pas encore… et ça, c'est l'objectif des firmes pharmaceutiques.»
 
Những chiến lược thường được các công ty bào chế áp dụng
1 – Cho giảm ngạch số định bệnh (réduire le seul de diagnostic):Đây là chiến lược nhằm thổi phồng lên một cách giả tạo số bệnh nhân cần phải được điều trị.Lấy thí dụ bệnh tiểu đường type 2. Như vậy số người cần phải uống thuốc gia tăng thêm lên mặc dù nguy cơ tiểu đường rất ư là thấp.Nay họ lại phải bị bắt buộc chịu đựng thêm nguy cơ phản ứng phụ từ những loại thuốc uống vào.Réduire le seuil de diagnostic: il s'agit d'une stratégie destinée à gonfler artificiellement le nombre de gens à traiter. On peut prendre par exemple le cas du diabète de type 2. Bien que garder un niveau faible de glucose dans le sang n'ait pas de réel impact pour la majorité des patients, le seuil de glucose à partir duquel le diabète est diagnostiqué ne cesse de baisser. Ainsi, le nombre de gens médiqués augmente, et les personnes avec un risque diabétique très faible sont soumis aux risques dus aux effets secondaires des médicaments qu'on leur fait prendre
 
2 – Phóng đại sự hiệu nghiệm (Exagérer lefficacité);tạo cho bệnh nhân ấn tượng thuốc có hiệu nghiệm rất lớn nhằm thống lĩnh thêm thị trường. Theo các nhà chuyên môn, chiến lược nầy rất thường được áp dụng nhưng cũng chỉ là để hổ trợ cho những chiến lược khác mà thôi.
Exagérer lefficacité: de la même façon, faire croire à une plus grande efficacité permet de conquérir de nouveaux marché. Daprès les auteurs, cette stratégie est fréquente mais nest quun complément aux autres stratégies.
 
3 – Tạo ra những bệnh mới (créer de nouvelle maladie):Có gì hay hơn là tạo nên được một thị trường mới. Người ta chứng kiến sự ra đời của những bệnh lý mới, chẳng hạn như tiền tiểu đường (Pre-diabète) và tiền cao máu (Pré-hypertension)
Đồng thời với việc giảm ngạch mức định bệnh,( baisser seuil de diagnostic) hoặc áp dụng những sự thay thế (utilisation de substituts). Người ta có thể nghĩ đến chứng osteopenia nghĩa là những xương có mật độ thấp (faible densité) nhưng chưa đủ để phải bị liệt vào trường bệnh loãng xương osteoporosis.
Ngày nay, osteopenia được công tuy dược phẩm nhồi vào đầu bệnh nhân và nó trở thành một bệnh mới và chiếm một số bệnh nhân nhiều hơn là số bệnh nhân của bệnh loãng xương osteoporosis thật sự gấp bội. Nhà bào chế tha hồ mà bán ra thuốc Fosamax(bisphosphonate) là thuốc đặc trị do bs kê toa trong trường hợp các bà bị loãng xương.
Được biết thuốc bisphosphonate mặc dù có hiệu quả trong việc giảm thiểu bệnh loãng xương nhưng thuốc có thể có phản ứng phụ làm osteonecrosis hư mục xương hàm (osteonecrosis), nhưng cũng rất hiếm thấy.
 
BỆNH HOẠN, MỘT THỊ TRƯỜNG BÉO BỞ
 
Thông tin y học láo khoét  Năm 2005, phóng viên khoa học Jorg Blech của báo Spiegel (Đức Quốc) trong tác phẩm điều tra của ông dưới tựa đề là “ Những người sáng chế ra bệnh” cho biết các nhà bào chế đã thành công trong việt nhồi sọ dân chúng ý niệm loãng xương osteoporosis (mà định nghĩa của nó không ngừng được mở rộng thêm ra với hiện tượng thiếu xương osteopenia) là một định mệnh (fatalité). Chính sự sợ hãi của dân chúng đã giúp các xí nghiệp dược phẩm thống trị được một thị trường to tát về việc phòng ngừa loãng xương và nhờ đó mà họ thu được hằng tỷ dollars và euros. Láo khoét càng to tát chừng nào thì khó phát hiện chừng đó.
Từ lúc ngạch mức chẩn đoán cholesterol được người ta cố tình hạ xuống thì số bệnh nhân lúc trước là 6 triệu người phải uống thuốc suốt đời, nay thì tăng lên 36 triệu người. Như vậy có biết bao là những người có sức khỏe bình thường nay thì trở thành nạn nhân của một khảo cứu thiên vị (biasé) và bắt buộc họ phải uống thuốc hết. John Abramson, là bác sĩ và tác giả của quyển:Overdosed America – John Abramson M.D..- the Dove.us Theo Bs John Abramson, kỹ nghê dược phẩm tập trung việc phòng ngừa bệnh tim mạch qua việc làm hạ cholestérol bằng thuốc statines trong khi các khảo cứu minh chứng là việc phòng ngừa bệnh tim mạch tốt nhứt là thực phẩm dinh dưỡng và vận động thể dục thể thao. 

Đọc cho biết tin mới nhất: Bệnh tự kỷ không phải do thuốc chủng MMR gây ra.
Năm 1998 tạp chí y học nổi tiếng thế giới Lancet có đăng bài“đính chánh” (a now retracted study) khảo cứu của Gs Andrew Wakefield liên hệ đến nguyên nhân bệnh của bệnh tự kỷ(autism) liên quan đến thuốc chủng ngừa MMR (measles, mump, rubella) tức là sởi, quai bị và sởi Đức. Bs Wakefield bị treo bằng sau đó.
Vừa qua, July 1, 2014, tạp chí y khoa Pediatrics cho biết nhiều khảo cứu liên quan đến “Sự liên hệ của vaccine MMR và bệnh tự kỷ” đã đưa ra kết luận là Vaccin MMR không có gậy ra “ hội chứng phổ tự kỷ” (autism spectrum disorders).
 
Vaccine MMR là gì?
http://www.healthlinkbc.ca/hea lthfiles/bilingua/vietnamese/h fil::4Â1::-V.pdf
 
Đọc thêm: video:Maladies inventé:un juteux marché
 
Video:Overdosed America – John Abramson M..D.- the Dove.us
http://www.youtube.com/watch?v =OYBrXcsDzhI (44phút) –nói tiếng Anh
 
(Các bạn nên xem đoạn video của 1 bs Mỹ dám nói lên sựthật về thuốc men, FDA và kỹ nghệ dược phẩm!)
 
Nguyễn Thượng Chánh & Nguyễn Ngọc Lan:
 
– Bên trong kỹ nghệ thuốc Tây:
http://khoahocnet.com/2012/07/ 23/duoc-si-nguyen-ngoc-lan-bac -si-thu-y-nguyen-thuong-chanh- ben-trong-ky-nghe-thuoc-tay/
 
– Bệnh loãng xương, trống đánh xuôi, kèn thổi ngược
 
– Psychologies.com-Seniors /Les vendeurs de maladies
 
http://forum.psychologes.com/ psychologiescom/Seniors/vendeu rs-maladie-sujet_3972_1.htm
 
– Le Nouvel Observateur- Anne Crignon-Maladie,un marché juteux
http://tempsreel.nouvelobs.com /societe/20111107.OBS3985/la-m aladie-un-marche-juteux.html


 

Tâm Sự Từ Nguyên Và Bài "MẮT NHÒA QUÊ MẸ "

 Cùng quý thân hữu, Tình mẹ con vốn bất diệt và không có thơ nhạc nào đủ sức ca tụng. Trong khi người ta lao đầu vào các cuộc chiến bất tận,...