Chủ Nhật, 30 tháng 9, 2018

Thơ Xướng Hoa : BUỔI NẮNG TÀ (Cao Mỵ Nhân.QN,Mai Xuân Thanh


BUỔI NẮNG TÀ   ( Bài xướng ) 
      
Nhạn trắng bay về cuối nẻo xa
Hình như em đã bỏ rơi ta
Vàng thu cánh lá bay đầy phố
Trắng khói làn mây lượn trước nhà
Một chút sầu vương mi mắt khép
Nhiều lần khổ luỵ lệ buồn sa
Không yêu thì chớ vui hò hẹn
Mà khổ tâm thêm lúc nắng tà ...
    CAO MỴ NHÂN  ( HNPD ) 
     

ÁNH NGUYỆT TÀ   ( Bài hoạ ) 

Một phút lòng chùng ngỡ biệt xa
Làm sao quên được bạn cùng ta
Đã từng chiến đấu miền biên ải 
Lại vẫn đau thương chuyện nước nhà
Biển động sóng vàng nghe nỗi nhớ 
Thành xây khói biếc tưởng sương sa
Rồi đây tất cả vào hư ảo 
Mộng mị trôi theo ánh nguyệt tà ...
            QN ( Biển tây LD ) 

Họa : Ánh Tà Dương

Chạnh buồn nhạn trắng đã bay xa
Thầm nghĩ cố nhân lại bỏ ta
Quán trọ chăn đơn sao vắng bạn
Đêm thu gối chiếc quạnh hiu nhà
Em đi bốn hướng rơi châu khóc
Anh ở một mình nhỏ lệ sa
Hò hẹn tình chung nay gảy gánh
Lỡ làng tủi phận ánh dương tà

Mai Xuân Thanh
Ngày 27/09/2018

Bài Xướng Họa :CHIỀU QUÊ XƯA (Mai Lộc,Quên Đi.Mai Xuân Thanh )

   
CHIỀU QUÊ XƯA

Chim ngàn về tổ gậm hoàng hôn,

Lau lách đìu hiu, bãi cát cồn.

Thuyền cá, ngư ông về viễn bến,

Lam chiều, mái lá quyện cô thôn.

Mơ màng sương khói chuông chùa vọng,

Duyên dáng cầu tre sóng nước vờn.

Thoi thóp nắng còn vương ngọn trúc,

Quê xưa đẹp qúa ! ngẩn ngơ hồn.

                Mailoc

             7-12-18

      Miền Tây Quê Tôi

Len lỏi cây cành gió thoảng hôn
Mơn man dòng nước lượn quanh cồn
Thuyền chài chậm rãi xuôi về bến
Ghe trái chất đầy tách khỏi thôn
Ánh ráng mờ đi vàng lịm tắt
Khói chiều nhẹ tỏa lẩn sương vờn
Miền Tây tôi đấy như tranh vẽ
Nèt đẹp vùng quê ngẩn cả hồn
                             Quên Đi


Mối Tình Quê

Lâu quá xa em nhớ nụ hôn
Ngày đi chài lủỏ́i, tối vô cồn
Thuyền ra ngoài biển mờ sủỏng khói
Kẻ trỏ̉ lại bỏ̀ miệt xóm thôn
Muôn tiếng âm vang ghềnh sóng vỗ
Ngàn thông réo gọi gió thu vỏ̀n
Đôi ta tủỏ̉ng nhỏ́ thỏ̀i đi học
Một lớp chung trủỏ̀ng xao xuyến hồn

Mai Xuân Thanh
Ngày 14 tháng 07 năm 2018



Chôn đứng - Chuyện Ngắn của Khuất Đẩu


Cụ Bát đã chết hồi đêm.
Bát không phải tên cụ, Bát chỉ là bậc thứ tám trong cái thang phẩm hàm chín bậc của triều đình.
Thường, người ta chỉ mua cái cửu phẩm là đã đủ vẻ vang với làng nước rồi. Phải thực sự giàu có và háo danh như cụ thì mới không tiếc tiền để sở hữu một cái bát phẩm với thẻ ngà lóng lánh như Bắc đẩu bội tinh.
Ngày nhận cái món hàng đắt giá của triều đình, cụ đã cho hát bội ba ngày ba đêm để ăn mừng. Sau đó để tự thưởng cho mình, cụ tục huyền với một chị đàn bà, trẻ đến nỗi còn nhỏ hơn cậu út những hai tuổi.
Khác với các ông anh cứ bám vào cái chức lý trưởng chánh tổng quê mùa, cậu út đã xong cái hậu bổ, chỉ chờ ít lâu là ra chức tri huyện.
Những ngày cuối cùng của cha, luôn có mặt cậu. Như thế, cũng đã đủ trọn hiếu.
Cậu ra dấu cho lão bộc thức canh cái xác ông cụ, sau khi đã đặt một con dao phay lên ngực để ngừa mèo đen nhảy qua làm cụ sống dậy.
Cụ đã sống dậy đến những hai lần rồi, nhưng không phải vì mèo đen.
Lần thứ nhất, cụ đang nằm thẳng cẳng, sau hai ngày đêm chờ tẩn liệm, bỗng kéo chăn ngồi dậy, bình thản nhìn cái dĩa dầu chong trên đầu, bát cơm in và dĩa trứng luộc. Trong khi cả nhà sợ hết hồn, xô nhau chạy trốn, thì cụ không nói không rằng, lấy trứng chấm muối ngồi ăn với cơm, rồi lại nằm xuống ngủ ngon lành.
Sau đó cụ tiếp tục sống, khỏe mạnh như một người bình thường. Chẳng ai dám hỏi cụ đã xuống chầu Diêm vương, sao lại được trở về. Chỉ có cô vợ trẻ là hơi ớn lạnh mỗi khi gần cụ. Cô có cảm giác như mình đang ngủ với ma. Những lúc đó cô ứa nước mắt, thầm giận cha mẹ và thương cho cái nhan sắc hơ hớ xuân tươi của mình. Đã lấy phải một ông chồng già, mà lại là một ông chồng già mắc dịch, cứ chết đi sống lại mãi vì hãy còn tiếc cô vợ trẻ.
Lần thứ hai, kinh hoàng hơn. Trong khi người ta đang đóng những chiếc đinh cuối cùng lên nắp ván thiên, thì nghe tiếng dộng chân rầm rầm trong quan tài. Đành phải khui ra xem sao. Thì cụ liền ngồi bật dậy, hất tung mọi thứ trên người, bước ra khỏi hòm, mắng con mắng cháu một trận tơi bời.
Sau đó, cụ lại sống khỏe, sống dai cho đến tận hồi đêm. Chỉ có cô vợ trẻ là buồn vì chưa tin cụ chết thật.
“Lần này chết thiệt rồi đó”, cậu út nói với cô.
“Ở đó mà thiệt. Cứ cái kiểu này thì chính tôi chết thiệt chớ không phải cha anh”.
“Thiệt mà, thầy Hào y bảo mạch tắt rồi. Cẩn thận hơn, ổng còn lấy máu ở đầu ngón tay. Lạnh ngắt, chẳng có một giọt máu nào. Vạch tròng mắt ra xem thì thấy mắt trắng dã cứng đờ, vậy không chết thiệt thì là gì!”.
Nhưng cô vợ vẫn sợ và vẫn khóc (dĩ nhiên không phải khóc chồng).
Cụ được đặt nằm ở gian giữa, là gian đường bệ nhất của một ngôi nhà lá mái dài rộng đến những năm gian hai chái, đầy những hoành phi câu đối chữ đẹp như rồng bay và những bộ liễn cẩn xa cừ óng ánh. Các cửa đều đóng kín nên căn nhà trở nên âm u và càng ớn lạnh hơn khi chủ nhân nằm đó, không phải ngủ mà là chết.
Đêm đã khuya. Ông lão bộc, trời cho chỉ được thấy chứ không thể nghe, chẳng thể biết được những gì cậu út đang rì rầm dỗ dành bà chủ nhỏ trong buồng. Cái gian buồng mà mới hồi trưa đây, cụ Bát đã sờ tay lên cái bụng mát lạnh không một nếp nhăn của cô, hỏi: “Thiệt à? Có mang thiệt à? Vậy là lão bạng sanh châu, đại hỷ, đại hỷ!”. Cụ cúi xuống hôn đánh chụt vào giữa rốn để ăn mừng trong khi cô khó chịu vì những sợi râu lột nhột.
Nhớ lại những điều đó cô cảm thấy rợn người. Lão chưa chết thiệt thì lần này mình sẽ ra sao? Đem điều ấy hỏi cậu út thì cậu bảo:
“Thì sống”.
“Đâu phải chuyện sống”.
“Chuyện gì khác, tính sau. Giờ thì hãy ngủ đi”.
Định cúi xuống làm một cử chỉ gì đó, nhưng chợt nghĩ tới ông cụ, cậu liền đứng lên đi ra khỏi buồng.
***
Sáng hôm sau ông cả, lúc này đang là chánh tổng, từ làng bên thong thả cưỡi ngựa đến. Con ngựa tía chợt hếch cái miệng đang ngậm hàm thiếc, hí lên một tiếng chói tai khi ông cột nó vào cây cọc đã cắm sẵn. Ông vỗ vỗ vào cái mặt dài để bảo nó câm miệng lại. Xong, ông cẩn thận bước lên thềm.
Tiếng hí của con ngựa làm cho cậu út thức dậy nhưng ông lão bộc câm vẫn ngồi gục đầu trên hai cánh tay. Cậu phải đứng lên đi mở cửa.
“Chết thiệt rồi à?”, ông cả hỏi.
“Dạ, thưa anh cả, chết thiệt rồi. Cả đêm không thấy động tĩnh gì”.
“Mới có một đêm mà ăn thua gì. Lần này không chừng cả tháng cũng chưa chắc là chết thiệt. Thôi cứ để cụ nằm đó. Phải kiếm người khác thay lão già này. Trông lão ngủ ngồi kìa, tội nghiệp quá”.
“Dạ”.
Ông cả ghé đến cái xác đang đặt nằm trước gian thờ ông bà tổ tiên. Ông đứng một lúc lâu, nhìn tờ giấy đang đắp trên mặt. Tờ giấy nằm lặng im, như một lớp váng mỡ trên nồi thịt kho. Lần này ông cũng nghĩ là chết thiệt. Quá tam ba bận rồi.
Vậy cũng xong, chỉ tiếc là không nghe được cụ trăn trối điều gì. Lúc sống, một đôi lần cụ bảo, khi nào ta chết, chắc cũng còn lâu, thì xây một cái tháp như tháp tổ chùa Thiên Bình, dựng cái hòm có ta trong đó.
“Chôn đứng à?”.
“Thì đứng chớ sao!”.
“Các hòa thượng hỏa táng xong mới đưa tro vào tháp, cha đứng mãi như vậy không sợ con cháu nhà mình mạt sao?”.
“Sao mạt được. Không nằm trong lòng đất, không lửng lơ trên ngọn cây, chôn đứng như vậy thì một ngàn năm sau cũng chẳng ai dám động đến. Mà mồ mả không ai động đến, nếu không vượng thì thôi sao lại mạt?”.
“Con nghe nói chừng nào xương thịt kết đất thì con cháu mới ăn nên làm ra”.
“Nhà mình như thế này là tột đỉnh xưa nay chưa từng có. Bộ muốn làm vua nữa sao?”.
“Ấy là con nói vậy thôi, nếu thật ý cha muốn vậy, thì tụi con cũng phải nghe theo”.
“Ừ, ta muốn đứng như vậy đó”.
Ông lật tờ giấy, nhìn mặt ông cụ. Một khuôn mặt mới đó hồng hào mà chỉ sau một đêm đã teo tóp, nhăn nhúm như thể ông cụ đã sống hơn trăm tuổi. Thế này, thì đúng là không thể nào sống lại được.
Ông bước qua chái bên, bảo chú út cẩn thận với lũ mèo đen, còn mình thì đi ra đồng, xem lại chỗ đất mà thầy địa lý đã chọn.
Đó là một cái gò cao mới tạo, nằm giữa mênh mông ruộng nhà. Vị trí có thể nói là tuyệt đẹp, khi đứng trên gò nhìn những sóng lúa chập chờn bao quanh, trước mặt là núi An Tượng như một con voi khổng lồ, sau lưng là núi Mò O cao chót vót, bên trái là đầm Thị Nại xanh biếc, bên phải là tháp Cánh Tiên vàng rực. Nơi đây ngày trước là vũng trâu nằm, nhưng thầy địa lý bảo đó là nơi địa long và thiên long gặp nhau. Nên chi, tất cả giàu sang, quyền quý đều hội tụ ở đây. Cả đời thầy mới tìm được chỗ này, đó cũng là nhờ phúc đức của nhà cụ. Có điều phúc nhiều hay ít, thì thầy chịu, mệnh trời không sao biết trước được.
Ông cả vẫn nhớ như in những điều ấy. Ông thấy cha mình muốn chôn đứng ở đây, chắc là vẫn muốn được nhìn quang cảnh hùng vĩ và cái khối tài sản bát ngát không thể mang theo được của mình. Ông liền quay về nhà, gọi thợ ngày đêm chở đá đến để xây tháp.
Như thường lệ, các bà con gái đã bắt đầu tỉ tê khóc lóc. Có điều các bà chỉ khóc ở nhà ngang, nhà bếp, khóc trong sân, ngoài vườn chứ không ai dám đến gục đầu mà khóc bên ông cụ. Người nào, tuy ai cũng bù lu bù loa, nhưng vẫn rất tỉnh táo để có thể ;ập tức bỏ chạy nhanh nhất khi ông cụ cắc cớ lại một lần nữa ngồi dậy. Cụ đã sống lại đến những hai lần, không chừng không thành ma thì giờ đây sẽ thành quỷ nhập tràng.
Cùng lúc ấy, các bà con dâu, những người ăn cánh với nhau chụm đầu thì thầm, rằng hãy coi chừng cái con phù thủy trẻ ranh kia. Ông cụ chôn xong bữa nay thì bữa mai phải tống khứ nó đi ngay.
“Nhưng mà nghe đâu chú út nhà mình quyến luyến nó lắm kia mà. Dễ gì mà tống cổ nó ra khỏi nhà cho được”.
“Lại nghe nó đã có mang, vậy ông cụ nhà mình cũng ngon đó chớ”.
“Ngon gì mà ngon, vậy là cứt lộn đầu rồi. Ai chẳng biết cái bụng đó là của chú út nhà mình”.
“Nó đúng là hồ ly tinh”.
“Thôi, đừng nhắc chuyện đó nữa, thối quá. Nghĩ thương cho vong hồn của bà cụ”.
***
Đến ngày thứ năm, khi cái xác ông cụ trong không khí oi nồng đã chương lên như một cái bong bóng cá, thì người ta mới quyết định phát tang.
Một cái hòm gỗ sao thơm phức, chè khô và khăn áo, vải liệm được đưa tới. Người ta nấu nước thơm rửa xác, lại lau sạch bằng rượu Bầu Đá. Các thầy liệm mặc áo, đội khăn, mang tất, trước khi dùng dây vải cột hai chân và hai tay. Theo lệ thì chỉ cột lơi lơi cho khỏi xục xịch, nhưng với cụ, để ngừa một lần nữa cụ có thể ngồi dậy, người ta cẩn thận buột chặt thêm nhiều bận.
Cái hòm được đổ thủy để hàn kín các kẽ dù nhỏ nhất. Rồi lụa mỡ gà óng ánh được lót như dát vàng trước khi trịnh trọng đặt xác cụ vào. Sau đó người ta đổ đầy chè tàu, loại chè thơm ngon nhất để hút chất ẩm.
Nắp ván thiên được đặt lên.
Những cây đinh lạnh lùng được đóng xuống.
Ngoài tiếng búa gõ rất chắc và đanh xoáy vào màng nhĩ, người ta còn hồi hộp ngóng chờ những tiếng động bí ẩn từ trong hòm.
Một cái đinh, hai cái đinh, rồi đến cái đinh thứ mười mà vẫn không nghe tiếng gì khác, người ta mới thở phào, ra hiệu cho thầy lễ.
Con cháu mặc áo đại tang, tùy theo thứ bậc, quỳ thành nhiều hàng sau lưng ông cả. Ông đội mũ rơm, trên có đặt mấy cái sớ viết bằng chữ Hán. Thầy xướng “bái”, rồi xướng “hưng” đến cả trăm lần, làm đám con cháu mệt phờ vì đứng lên quỳ xuống. Mùi hôi cộng với hương trầm đặc quánh như có thể sờ nếm được, khiến mọi người gần như ngạt thở. Nhiều người muốn nôn, nhất là bà quả phụ trẻ. Dù hết sức nín nhịn nhưng cuối cùng bà cũng phải gục mặt xuống chiếu mà nôn thốc nôn tháo.
Mãi đến giữa ngọ thì lễ thành phục mới xong.
Giờ là lúc những người khóc mướn thay con cháu ngồi thành hai hàng để đón chào khách viếng. Trống kèn được dịp nổi lên ỉ eo để nâng đỡ tiếng khóc nỉ non của bọn họ.
Suốt ngày đêm, ngoài tiếng kèn lê thê kể lể còn có tiếng tum, cắc nghe như tiếng nấc. Một đám ma to hơn cả hội hè khiến bọn trẻ con được dịp hò hét phụ họa.
Nhưng để tránh ngày trùng, ngày sát chủ, chọn cho được ngày đại cát và nhất là đợi cái tháp vĩ đại kia xây xong, người ta vẫn phải quàn xác cụ lâu đến cả tháng. Mùi thối, cho dù được đổ thủy, ướp trà vẫn cứ xông ra nghẹt mũi. Các đinh đã bắt đầu nhớm lên, nước tràn qua kẽ, nhỏ từng giọt xuống những cái chậu kê sẵn.
Con cháu trong nhà không một ai dám tới quỳ lạy, cả những khách viếng cũng đứng ngoài sân. Chỉ có những người khóc mướn được nâng giá mỗi ngày đến một tạ thóc, mới cố chịu đựng mà gào lên như cha chết.
Vậy mà, cái nắp ván thiên một hôm lại bật ra nhảy dựng lên, kêu đánh rầm khi rơi xuống nền gạch.
Mọi người ù té chạy. Ban lễ nhạc cũng bỏ cả trống kèn mà kiếm chỗ trốn núp. Mùi hôi như một bầy dơi đen bay tỏa khắp nhà.
Cái bụng của cụ phồng lên hất đổ cả xác trà lúc này đã no tròn như những con nhộng. Nhưng cụ không ngồi dậy.
Thật hú hồn.
Mặc dù bị xì xầm là mang tội bất hiếu, nhưng để cái nắp ván thiên khỏi bật ra lần nữa, ông cả vẫn phải bảo thợ rèn, đánh những cái đai bằng thép để nịt lại.
Rồi cũng đến ngày di quan.
Hòm được đặt trong nhà táng lộng lẫy, có tua ngũ sắc, có hạt minh châu, có hình bát tiên. Lão chấp kích, râu tóc bạc trắng vẫn còn đủ sức để hết nhảy sang trái lại nhảy qua phải, hết ra trước lại lộn ra sau, hai cái thanh gỗ nâu bóng luôn gõ cắc cắc để điều khiển đám dân phu. Khi thì nâng cao lên khỏi đầu, khi thì khom lưng xuống sát đất, sao cho dù lên dốc hay xuống dốc, qua cống hay qua mương vẫn giữ được thăng bằng, ly rượu đặt ở trên nắp ván thiên không được đổ đi một giọt.
Để tiện việc di quan, người ta cắt hết lúa trên ruộng, san phẳng những bờ thửa, tạo thành một con đường thẳng tắp dài đến cả mấy cây số, rộng đến những năm thước. Linh cữu của cụ Bát được cả trăm dân phu và tá điền thay nhau khiêng, hì hục è ạch lội qua những đám ruộng bùn, trông như một bầy kiến đen đang đưa con mồi về hang.
Trong khi đó, những kẻ khóc mướn, cứ hết lượt này đến lượt khác, chạy đến trước đầu nhà táng, nằm lăn lộn trên bùn, đấm ngực bứt tóc, vật vã đau đớn, để cản đường những kẻ tàn nhẫn kia sao cứ cố tình đem chôn ông cụ.
Dĩ nhiên mùi hôi thối vẫn không vì thế mà bớt đi. Có điều là nhờ ngang qua cánh đồng đang mùa lúa trổ, nên cả một đám đông dân làng kéo theo sau (để xem chứ không phải đưa tiễn) vẫn không đến nỗi vì mùi xác chết mà phải khạc nhổ.
Sau cùng, thì cái hòm gỗ quý của cụ Bát cũng được dựng đứng một cách uy nghiêm trong lòng cái tháp được xây bằng đá núi thiên thu, chính giữa có tạc hình thẻ bài bát phẩm được thếp vàng óng ánh.
Từ đây, dưới ánh mặt trời mọc và lặn, cái bóng đen thẫm đồ sộ của nó ngã xuống cánh đồng như một bóng núi. Dân trong vùng mỗi khi đi ngang qua đều không dám ngước nhìn.
Mãi mãi như thế, dù dưới trời quang mây tạnh hay trong gió rét căm căm, nó vẫn đứng sừng sững.
Cho dù một trăm năm.
Cho dù một ngàn năm.
Ai cũng tin như thế.
Nhưng chưa đến một năm, trong một trận mưa giông mù mịt, cái tháp đã bị sét đánh vỡ toang.
Cụ Bát không đứng dậy bước đi như Tôn Hành Giả khi ra khỏi Ngũ Hành Sơn, mà ngã nhào xuống thành một đống bầy nhầy, đầy những thịt và xương thối hoắc.
Sau này, trong câu chuyện kể, bao giờ người ta cũng hạ một câu: “Nó nổ cái bùm, nghe thiệt sướng tai!”.

01/07/2012
Khuất Đẩu

Thuốc “thiên nhiên” ngừa bệnh, giúp sống lâu khỏe mạnh


Thực tế có rất nhiều loại “thuốc” dưỡng sinh bảo vệ sức khỏe, so với việc uống các loại thuốc Đông, Tây,… thì loại “thuốc” này không hề có tác dụng phụ, và quan trọng là không mất bất cứ một đồng xu nào.

“Thuốc” chống ung thư tốt nhất: Đi bộ
Đi bộ là phương pháp ngừa ung thư tốt nhất. “Đi bộ có thể được xem như một loại thuốc phòng ngừa ung thư hiệu quả!” Hiệp hội các tổ chức từ thiện Anh và Macmillan Cancer Aids đã cho rằng, nếu chúng ta có thể đi bộ 2km mỗi ngày hoặc đi bộ khoảng 20 phút sẽ giúp phòng ngừa ung thư vú, ung thư tuyến tiền liệt, ung thư đại tràng. Hơn nữa có thể giảm nguy cơ tử vong tới 50%. Vì vậy, đi bộ là phương pháp ngừa ung thư tốt nhất.“Thuốc” giúp sống lâu nhất: Cười
Tiếng cười có thể đẩy nhanh nhịp tim và cung cấp oxy cho não. Nhiều người cho rằng muốn sống lâu, cần ăn thực phẩm đại bổ như nhân sâm, nhung hươu. Tuy nhiên, tất cả không bằng một động thái nhỏ chính là nở nụ cười. Theo một nghiên cứu của Tây Ban Nha cho rằng con người càng cười nhiều thì càng khỏe mạnh. Tiếng cười có thể đẩy nhanh nhịp tim và cung cấp oxy cho não. Lisa Rosenberger, một nghiên cứu viên tại Trung tâm y tế Đại học Rush ở Chicago, nói rằng cười là một loại thể dục dưỡng sinh. Những người có tính hài hước sẽ có hệ thống miễn dịch khỏe mạnh, tỉ lệ bị nhồi máu cơ tim giảm khoảng 40% và tuổi thọ trung bình có thể tăng thêm 4 năm rưỡi.

“Thuốc” bảo vệ tim mạch tốt nhất: Ngồi thiền
Ngồi thiền có thể tăng cường chức năng của tim, thúc đẩy tuần hoàn máu. Ngồi thiền có thể tăng cường chức năng của tim, thúc đẩy tuần hoàn máu. Sau khi ngồi thiền một lúc, sẽ khiến những suy nghĩ của bạn chậm lại, giúp mọi người trấn tĩnh được cảm xúc, tâm tính được xoa dịu. Khi bạn không ngủ được, có thể ngồi bắt chéo chân để thiền định.. Ngoài ra, ngồi thiền còn có lợi cho việc ngăn ngừa và điều trị đau khớp, hỗ trợ hệ thống hô hấp, rất hữu ích cho việc thở đều.

“Thuốc” chống lão hóa: Ngủ
Nên đi ngủ trước 23 giờ để vừa đảm bảo sức khỏe tổng thể vừa giúp đẹp da, trì hoãn lão hóa. “Thuốc” này so với những mỹ phẩm đắt tiền có tác dụng hơn gấp nhiều lần. Các nghiên cứu đã chỉ ra rằng thời gian hoạt động của quá trình chuyển hóa tế bào biểu bì ở người là từ 10 giờ tối đến 2 giờ sáng ngày hôm sau.
Nếu chúng ta có thể đảm bảo giấc ngủ ngon trong thời gian này, chúng ta có thể đẩy nhanh quá trình chuyển hóa và trì hoãn lão hóa da. Ngược lại, thức đêm nhiều sẽ ảnh hưởng đến tốc độ tái sinh của tế bào, rút ngắn tuổi thọ của tế bào da, dẫn đến đẩy nhanh quá trình lão hóa da.
Chuyên gia kiến nghị, tất cả mọi người nhất định phải ghi nhớ đi ngủ trước 23 giờ để vừa đảm bảo sức khỏe tổng thể vừa giúp đẹp da, trì hoãn lão hóa.

“Thuốc” chống mất trí nhớ tốt nhất: Chăm chỉ đọc sách
Đọc sách báo nhiều hơn chính là phương pháp tốt nhất để ngăn ngừa chứng mất trí nhớ. Theo một số nghiên cứu: Người có trình độ giáo dục càng thấp, sau này nguy cơ mất trí nhớ càng cao. Do vậy, nếu những đứa trẻ có nền giáo dục tốt thì có thể giúp phòng ngừa tình trạng sa sút trí nhớ trong tương lai.
Nếu người lớn tuổi cũng duy trì thói quen học tập, có thể bảo vệ chức năng nhận thức của bản thân. Vì vậy, đọc sách đọc báo nhiều hơn, mỗi ngày nỗ lực nhớ một vài cái mới xảy ra gần đây hoặc học tập để tìm hiểu kiến thức, khiến đại não luôn ở trạng thái vận động và học tập, đây chính là phương pháp tốt nhất để ngăn ngừa chứng mất trí nhớ.

“Thuốc” bổ sung canxi tốt nhất: Phơi nắng
Phơi nắng là phương pháp tốt nhất để bổ sung canxi. Phơi nắng có thể giúp cơ thể hấp thu được vitamin D, hơn nữa vitamin D giúp hấp thụ canxi vào xương tốt nhất. Canxi đi vào xương tham gia quá trình tạo xương, giúp cơ thể có vóc dáng chuẩn, săn chắc và vững trãi.
*Vậy mình đang sống xứ có nắng ấm thì nên nhớ ơn và hạnh phúc!

Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2018

Sóng thần 'hủy diệt' thành phố biển Indonesia, nghìn người thương vong

Tính tới thời điểm này, số người thương vong trong thảm họa động đất, sóng thần tại đảo Sulawesi, Indonesia đã lên tới gần 1.000 người. 

Tối ngày 28/9, một trận động đất mạnh 7,5 độ Richter, gây ra sóng thần cao 3m, đã tấn công vào hai thành phố duyên hải trên đảo Sulawesi. Hàng trăm ngôi nhà đã bị san phẳng và chôn vùi các nạn nhân dưới đống đổ nát.
Sóng thần 'hủy diệt' thành phố biển Indonesia, nghìn người thương vong
Ảnh: AP
Sóng thần 'hủy diệt' thành phố biển Indonesia, nghìn người thương vong
Ảnh: Twitter
Hãng thông tấn RT dẫn lời phát ngôn viên của Cơ quan Quản lý Thiên tai Quốc gia Indonesia (BNPB) cho biết, thảm họa này đã cướp đi sinh mạng của 384 người và khiến khoảng 500 người bị thương. Con số này được dự kiến sẽ tiếp tục tăng.
Sóng thần 'hủy diệt' thành phố biển Indonesia, nghìn người thương vong
Ảnh: EPA
Sóng thần 'hủy diệt' thành phố biển Indonesia, nghìn người thương vong
Ảnh: Twitter
Những hình ảnh kinh hoàng được ghi lại từ khu vực bị ảnh hưởng cho thấy những thiệt hại nặng nề mà động đất và sóng thần gây ra đối với thành phố Palu và thành phố Donggala, nơi nằm gần tâm chấn.
Sóng thần 'hủy diệt' thành phố biển Indonesia, nghìn người thương vong
Ảnh: Twitter
Sóng thần 'hủy diệt' thành phố biển Indonesia, nghìn người thương vong
Ảnh: Twitter


Cầu Teluk, một cây cầu nổi tiếng ở thành phố Palu, gây ấn tượng với hai mái vòm màu vàng tươi cao 20 mét, đã bị hư hỏng hoàn toàn. Phát ngôn viên của BNPB, ông Sutopo Purwo Nugroho, đã đăng tải lên Twitter hình ảnh về công trình biểu tượng này trước và sau động đất.
Sóng thần 'hủy diệt' thành phố biển Indonesia, nghìn người thương vong
Ảnh: Twitter
Công tác cứu hộ đang bị cản trở do mất điện. Vì thế, các nhà chức trách cũng chưa thể ước tính được số người thương vong thực tế.
Sóng thần 'hủy diệt' thành phố biển Indonesia, nghìn người thương vong
Ảnh: Twitter
Ông H. Wiranto, Bộ trưởng Điều phối phụ trách các vấn đề Chính trị, Pháp luật và An ninh Indonesia cho biết chính phủ có thể sẽ sử dụng liên lạc vệ tinh do BNPB cung cấp nếu chưa có điện trở lại vào sáng mai, 30/9.
(VIETNAMNET

Thơ Thể Tung Hoành Trục Khoán :SÁNG SỚM ĐỒNG QUÊ,XA NHỚ BÓNG AI - Hồ Nguyễn


SÁNG SỚM ĐỒNG QUÊ
(Tung Hoành Trục Khoán)
ĐƯỜNG quê nhàn nhã nng lưa thưa,
SÁNG lóe lung linh lá gin đùa.
RUỘNG cn tát dm tay múc nước,
ĐỒNG khô khai rnh cng ch mưa.
EM đê mê gic đang vui mng,
THỨC dy anh lo lúa đến mùa!
CHƯA tnh…. hi em mau tỉnh thức,
RA SÂN ĐÓN GIÓ BÓNG HÀNG DỪA.
HỒ NGUYỄN (24-9-18)


XA NHỚ BÓNG AI
(Tung Hoành Trục Khoán)
QUÊ thoáng m xa dáng ngóng trông,
NHÀ ai n him bên đng.

NGƯỜI đi thc tho hn lưu mng,
CÓ mun v nôn nóng dáng mong.
NHỚ đó ch nhìn xa mi mt,
AI còn ch chút bóng hình không?
KHÔNG duyên l bước đi ri nh,
HẢI NGOẠI TA GHI MÃI BÓNG HỒNG.

HỒ NGUYỄN (24-9-18)

HUNGARY TUYÊN BỐ CẤM PHẦN MỀM DIỆT VIRUS KASPERSKY

VNReview
Sau khi Chủ tịch tiểu ban châu Âu về an ninh và quốc phòng MEP Anna Fotyga ra lệnh cấm các phần mềm chống virus của Kaspersky Lab trong chính quyền Liên minh châu Âu, chính phủ Hungary đã quyết định hưởng ứng hành động này.
Vừa qua, các phần mềm diệt virus của Kaspersky Lab đã bị Hungary liệt vào danh sách "nguy cơ tiềm ẩn", có thể gây hại cho an ninh quốc gia Hungary. Theo đó, máy tính của các ban ngành, cơ quan chính phủ sẽ không được phép cài đặt phần mềm chống virus của công ty Nga này.
Ngoài ra, Hungary còn nhấn mạnh các lập luận của Nghị viện châu Âu rằng cần phải lập danh sách các chương trình và công cụ để các cơ quan chính phủ hoặc doanh nghiệp công sử dụng; cần lập danh sách các chương trình và công cụ có khả năng đe dọa đến lợi ích nhà nước; và cần phải kiểm tra các hệ thống thông tin đã được triển khai và mới được triển khai cũng như loại bỏ các phần mềm, công cụ hoặc thiết bị có thể gây hại.
Hiện tại, các chương trình chống virus của Kaspersky Lab đã bị cấm sử dụng trong các hệ thống của chính phủ cũng như các cơ quan trực thuộc tại Mỹ, Anh, Hà Lan, Nghị viện châu Âu, Hungary và Lithuania do lo ngại phần mềm Kaspersky lấy cắp dữ liệu người dùng.
Hoàng Lan

7 thói quen tốt giúp bạn giảm áp lực cuộc sống để lòng nhẹ hơn

Con người hiện đại chịu muôn vàn áp lực, nhiều người dù đời sống vật chất được đáp ứng đầy đủ nhưng đời sống tinh thần lại không thực sự vui vẻ hạnh phúc. Tuy vậy, cũng có những người dù chịu nhiều áp lực cuộc sống nhưng vẫn có thể ung dung tự tại.
Thông thường, những người có khả năng tự giải thoát bản thân khỏi áp lực có “bí quyết” riêng của họ.
Dưới đây là 7 thói quen tốt giúp bạn giảm áp lực cuộc sống để lòng nhẹ nhàng, thanh thản hơn:

1. Hòa mình cùng thiên nhiên

Nghiên cứu chứng minh: Thư giãn hòa mình trong thiên nhiên giúp xoa dịu căng thẳng và phiền não, ngoài ra cũng giúp nâng cao năng lực tư duy. Hòa mình cùng thiên nhiên không nhất thiết phải đi đâu xa xôi, có thể làm những động tác nhẹ nhàng, vươn vai… ở ngay cái vườn hoa nhỏ bên cạnh nơi ở của bạn để tự khích lệ tinh thần cho mình!


giảm áp lực cuộc sống
Nghiên cứu chứng minh: thư giãn hòa mình trong thiên nhiên giúp xoa dịu căng thẳng và phiền não. (Ảnh: Fotolia)

2. Tổ chức gặp gỡ bạn bè

Giữ gìn quan hệ giao tiếp xã hội tốt đẹp giúp bản thân mỗi người cảm thấy vui hơn, nhờ đó đạt được sức khỏe tốt hơn; tốt nhất là có một nhóm bạn “tri âm”. Để củng cố thân tình giữa bạn bè với nhau cũng cần duy trì gặp gỡ định kỳ để cùng nhau “giải sầu”, trò chuyện, hoặc chí ít là điện thoại thăm hỏi…


ban-be
Nhà văn Mỹ nổi tiếng Emerson từng nói rằng bạn bè là gia vị của cuộc sống, cũng là thuốc giảm đau của cuộc sống. (Ảnh: Pixabay)

3. Suy nghĩ tích cực

Trong cuộc sống khó tránh gặp những chuyện không vui, vì thế, bạn hãy tập cho mình thói quen suy nghĩ tích cực, sẽ giúp bản thân vui vẻ chấp nhận những thách thức sẽ đến. Tác phẩm “Hạnh phúc đích thực” (Authentic Happiness) có đề cập đến vấn đề môi trường sống và quan hệ giao tiếp không mấy ảnh hưởng đến mức độ vui vẻ của cá nhân. Trái lại, học cách điều chỉnh suy nghĩ, niềm tin, tâm thái và hành vi của bản thân, sao cho suy nghĩ của bản thân đi theo hướng tích cực, vui vẻ, hoàn toàn nằm trong khả năng của mỗi người.


hanh-phuc
(Ảnh: Pixabay)

4. Đừng ngại bày tỏ lòng biết ơn

Nhà tâm lý học Shawn Achor nằm trong danh sách tác giả có sách bán chạy nhất, có gợi ý cho mọi người phương pháp rèn luyện tâm thái lạc quan là hãy luôn dành tặng lời khen ngợi và cảm ơn người khác (với những người khác nhau), hãy thực hiện liên tục trong (ít nhất) 21 ngày để biến thành thói quen sống.


gia-dinh-hanh-phuc
Học giả Steind thuộc Đại học Queensland (Úc) cho biết, cổ vũ khích lệ người gặp khó khăn có thể giúp họ vững vàng vượt qua. (Ảnh: shutterstock.com)

5. Giữ lòng lương thiện

Hãy giữ lòng thiện lương, tâm có thiện niệm thì sẽ sản sinh hành động thiện. Biết quan tâm và giúp đỡ người khác thật lòng, không chỉ giúp người ta vượt qua khó khăn mà bản thân mình cũng nhờ đó cảm nhận được niềm vui, lòng mình cũng thấy nhẹ nhõm hơn.
Hành động thiện lương giữa bạn bè có thể gia tăng cảm giác hạnh phúc, sức mạnh của hành vi thiện cũng có thể lan tỏa ảnh hưởng đến người xung quanh, làm cho họ sống thiện hơn, theo đó cái thiện được lan rộng…


Phong thủy lớn nhất của đời người chính là đức
(Ảnh: bigstockphoto.com)

6. Giữ cân bằng nội tâm

Người biết giữ cân bằng nội tâm thường không nóng vội, nhờ đó có thể chuyên tâm bình tĩnh theo đuổi lý tưởng, đạt được mục đích. Ngồi thiền là một trong những cách giúp lấy thăng bằng nội tâm. Nhà văn du ký Pico Iyer người Anh gốc Ấn Độ nói, ngồi thiền đem thế giới nội tâm tiếp cận sự thần bí, giúp lòng ta tĩnh lặng, khoan thai… Điều này sẽ “khơi dậy hạnh phúc thực sự trong bạn, làm cuộc sống bạn thay đổi”.


Thiền định giúp duy trì sự bình an nội tâm. Trong ảnh là một người tu luyện Pháp Luân Công đang ngồi thiền. (Jeff Nenarella/Epochtimes.com)

7. Tập luyện tính cách nhẫn nại

Khi gặp chuyện ngoài tầm kiểm soát, tính nhẫn nại giúp bạn tự thả lỏng mình, giúp tấm lòng bạn cởi mở hơn, nhờ đó có cách nhìn nhận mới, suy nghĩ mới. Ví dụ, khi đang đi xe giữa nơi đông đúc, có người bất ngờ chạy xe ngang trước xe bạn, lúc này hít sâu và nhẫn nại, bạn có thể sẽ nghĩ rằng người kia đang gặp chuyện khẩn cấp cần phải giải quyết, không nên tức giận với họ v.v…
Giáo sư tâm lý Kelly McGonigal Đại học Stanford nhấn mạnh, áp lực không phải kẻ thù hàng đầu của sức khỏe mọi người, chỉ khi chúng ta cho rằng áp lực không tốt cho chúng ta thì khi đó nó mới thực sự không tốt.

Mộc Vệ

Thứ Sáu, 28 tháng 9, 2018

26/09/1580: Người Anh đầu tiên đi vòng quanh thế giới(Từ Nghiên Cứu Quốc Tế )


Biên dịch: Lê Thị Hồng Loan | Biên tập: Lê Hồng Hiệp
Vào ngày này năm 1580, thủy thủ người Anh Francis Drake trở về Plymouth, Anh, trên chiếc tàu Golden Hind, trở thành nhà hàng hải đầu tiên của Anh đi thuyền vòng quanh trái đất.
Vào ngày 13 tháng 12 năm 1577, Drake khởi hành từ Anh với năm tàu ​​trong một nhiệm vụ  tấn công các vùng đất của Tây Ban Nha nằm trên bờ biển Thái Bình Dương của Tân Thế Giới. Sau khi vượt Đại Tây Dương, Drake đã bỏ hai tàu của mình ở Nam Mỹ và sau đó đi vào Eo biển Magellan với ba chiếc còn lại.
Một loạt các cơn bão khủng khiếp đã bao vây đoàn thám hiểm của ông trong các eo biển nguy hiểm, phá hủy một con tàu và buộc một tàu khác trở về Anh. Chỉ có tàu Golden Hind đến được Thái Bình Dương, nhưng Drake vẫn tiếp tục không nản chí, đi lên bờ biển phía tây của Nam Mỹ, tấn công các khu định cư Tây Ban Nha và bắt giữ một con tàu chở đầy ắp kho báu của Tây Ban Nha.
Drake sau đó tiếp tục đi lên bờ biển phía tây của Bắc Mỹ, tìm kiếm một lối đi khả dĩ phía đông bắc để quay trở lại Đại Tây Dương. Đi mãi lên phía bắc đến gần Washington ngày nay trước khi quay trở lại, Drake dừng lại gần vịnh San Francisco vào tháng 06 năm 1579 để sửa chữa tàu của mình và chuẩn bị cho một cuộc hành trình xuyên Thái Bình Dương. Drake tuyên bố chủ quyền lãnh thổ với tên gọi “Nova Albion” thuộc về Nữ hoàng Elizabeth I.
Vào tháng 7, đoàn thám hiểm đi qua Thái Bình Dương, ghé thăm một số hòn đảo trước khi đi vòng qua Mũi Hảo Vọng của Châu Phi và trở về Đại Tây Dương. Vào ngày 26 tháng 09 năm 1580, Golden Hind trở về Plymouth, nước Anh, mang về kho báu bắt giữ được và thông tin giá trị về những đại dương vĩ đại của thế giới. Năm 1581, Nữ hoàng Elizabeth I đã phong tước hiệp sĩ cho Drake trong một chuyến thăm đến tàu ​​của ông. Là thủy thủ nổi tiếng nhất của Nữ hoàng Elizabeth, về sau ông đóng một vai trò quan trọng trong việc đánh bại Hạm đội Armada của Tây Ban Nha. Nhà thám hiểm qua đời năm 1596 ở tuổi 56.

Tâm Sự Từ Nguyên Và Bài "MẮT NHÒA QUÊ MẸ "

 Cùng quý thân hữu, Tình mẹ con vốn bất diệt và không có thơ nhạc nào đủ sức ca tụng. Trong khi người ta lao đầu vào các cuộc chiến bất tận,...