Thứ Bảy, 31 tháng 12, 2016

TỜ LỊCH CUỐI NĂM và Các Bài Họa (Mai Xuân Thanh,Hồ Nguyễn,Songquang)



TẾT DƯƠNG LỊCH

Sống kiếp ly hương mấy chục năm,
Cố nhân quê cũ nhớ thương thầm.
Người còn chú bác lo cơm hẩm,
Én mất Tết xuân sợ cá hâm.
Trọc phú giàu sang cao ngất ngưỡng,
Anh em nghèo khó thấp hèn câm.
Đông tàn tháng chạp rơi tờ lịch,
Cám cảnh nồi da xáo thịt bầm !

Mai Xuân Thanh.


HỌA 2: TỜ LỊCH CUỐI NĂM
Lch s qua ri hin mi năm,

Ln tng trang khiến xót xa thm.

Xuân v nhc nh tim đau nhói,

Năm đến thân mòn trí mc hâm.

Tâm huyết ln vơi như cn kit,

Bóng đi tàn t tiếng dường câm.

Nhìn t lch cui rơi chào bit,

Lòng bng xót xa rut tím bm.
HỒ NGUYỄN (30-12-16)




                                                      TỜ LỊCH CUỐi NĂM
                                                

                                                   Tờ lịch cuối cùng sắp sửa rơi !
                                                  Bồi hồi nhớ lại tháng ngày trôi
                                                  Năm qua có biết bao thay đổi
                                                  Tháng lại không ngừng chuyện bải bôi
                                                  Thế giới còn đang nhiều chiến sự
                                                  Nhân sinh vẫn khổ mãi trong đời
                                                  Thân già tự xét :niềm mơ ước
                                                  Bỏ lở cũng đành -phải thế thôi !

                                                  Bỏ lở cũng đành -phải thế thôi !
                                                  Làm sao níu kéo chuyện qua rồi !
                                                  Đâu còn tuổi trẻ mà bươn chải
                                                  Chẳng thể thân già gánh việc đời
                                                  Chả nhẻ !anh hùng không có kẻ ??
                                                  Thiếu gì hào kiệt mộng ra khơi
                                                  Trông vào hậu thế dang tay giúp
                                                  Nước Việt an bình hết nổi trôi .
                                                          Song Quang
                                              

                                           

CHẠNH CỐ HƯƠNG (Thơ Trần Đông Thành,Hồ Nguyễn,Con Gà Què,Nguyễn Cang)


CHẠNH CỐ HƯƠNG
Tri đông thc gic đêm dài,
Trách thân lang bt đa đày tm thân.
Vì đâu xác th như dn,
Nước người du vn ngàn ln x ta.
Quê mình nghèo khó xót xa,
Thương thương nh nh xóm nhà làng quê.
Hay đâu chưa tnh cơn mê,
Quãy hàng ch sm dc đê chiu v      
Trần Đông Thành
*12/27/2016

HỌA Ý: CHẠNH NHỚ QUÊ NHÀ
Đông sang chnh nh quê nhà,
Bóng thân thương quá nơi xa mãi còn.
Bóng người em gái st son,
Thn th đưa mt mi mòn đi trông.
Đến gi em vn chưa chng,
Ti cho thân phn má hng phòng không.
Trách ai đã n bi vong,
Ngàn thu vn vt trong lòng đn đau.
Quê người đông lnh thm vào,
Tim như dao ct r trào tái tê.
Đông sang lnh khp tư b,
Nhưng tim ai vn cn k bên em.
Quê nhà chnh nh đêm đêm,
Gió ơi đng thét chi thêm não lòng!!
HỒ NGUYỄN

ĐÊM ĐÔNG MONG CHỜ

Đêm hun hút, tuyết rơi đy,
Kh
ng khiu hiu ht hàng cây đi ch
Giá băng dướ
i ánh đèn mờ,
Ngóng v
quê cũ, hn trơ thân gy!
Ước mong s ti mt ngày,
H
i hương hát khúc sum vy khp nơi.
Ch
 trông sp tn cui đi,
Thêm bao lâu n
a? Ch ri rã thân!

Con Gà Què
​(12/11/2016)​

NỖI BUỒN ĐÊM ĐÔNG
Mùa đông giá lnh tuyết đy,
Ngoài kia ph vng hàng cây gc đu.
Đèn đường vàng vt đêm thâu,
Vài ba người vi bước mau v nhà.
Nhà th chuông đ ngân nga,
Thươ
ng v quê m xót xa ni lòng.
Giáng Sinh lễ chúa đêm đông,
Đèn giăng lp lánh bên song lng l.
Bao nhiêu năm tháng ước mơ,
Mong ngày xum hp em thơ đi ch.
Thi gian mái tóc bc phơ,
Mùa đông l
i đến, hng h trôi đi!
Nguyễn Cang (25/12/16)

Thứ Sáu, 30 tháng 12, 2016

CHƯTHIÊN VẤN PHẬT


Những câu trả lời của Đức Phật là bậc toàn năng toàn giác, đó là những câu hỏi về Thiền, nếu thực hành được người đó là hóa thân của một Bồ Tát.              
Một thiên nhân đến với Phật trong hóa thân một người Bà la Môn, với vẻ mặt rạng rỡ và bộ trang phục trắng như tuyết. Vị thiên nhân hỏi những câu mà Ðức Phật trả lời sau đây. 
 Thiên nhân hỏi:
Thanh kiếm nào sắc bén nhất? 
Chất độc nào tàn hại nhất? 
Ngọn lửa nào dữ dội nhất? 
Bóng đêm nào đen tối nhất?
Ðức Phật trả lời: 
Lời nói trong lúc giận dữ là thanh kiếm sắc bén nhất,
dục vọng là chất độc tàn hại nhất, 
đam mê là ngọn lửa dữ dội nhất, 
vô minh là bóng đêm đen tối nhất.
 Vị thiên nhân lại hỏi:
 ‘’Ai là người lợi lạc nhiều nhất?
 Ai là người chịu thiệt thòi nhất?
 Áo giáp nào không thể bị xuyên thủng?
 Vũ khí nào lợi hại nhất?’’
 Ðức Phật trả lời:
Người lợi lạc nhiều nhất là người đã cho đi nhiều, mà không thấy đã cho.
Kẻ chịu thiệt thòi nhất là kẻ chỉ biết nhận một cách tham lam không chút biết ơn.
 Nhẫn nhục là áo giáp không xuyên thủng được, và trí tuệ là vũ khí lợi hại nhất.
Vị Thiên nhân hỏi:
 ‘’Ai là kẻ trộm nguy hiểm nhất? Cái gì là kho tàng quý báu nhất?
 Ai đã thành công trong việc chiếm đoạt bằng vũ lực không chỉ trên thế giới này, 
mà còn trên thiên giới? -  Ðâu là nơi an toàn nhất để kho báu?’’
 Ðức Phật trả lời::
 ‘’Những tư tưởng xấu xa là kẻ trộm nguy hiểm nhất. Ðức hạnh là kho tàng quý báu nhất. 
Tâm thức con người chiếm đoạt mọi sự không chỉ trên thế giới này,  mà còn trên thiên giới.  Đất Vô Sanh là nơi an toàn nhất để kho báu.’’
 Thiên nhân hỏi:
 ‘’Cái gì là hấp dẫn?  Cái gì là ghê tởm? 
Cái đau nào thống thiết nhất? Cái vui nào lớn nhất?’’
 Ðức Phật trả lời:
 ‘’Thiện là hấp dẫn, Ác là ghê tởm;
 một lương tâm bị dầy vò là nỗi đau thống thiết nhất,
 sự giải thoát là cái vui lớn nhất.’’
 Thiên nhân hỏi: 
‘’Cái gì gây ra sự tàn phá trên thế giới? 
Cái gì làm tình bạn tan vỡ? 
Cơn sốt nào mãnh liệt nhất? 
Ai là vị thầy thuốc giỏi nhất?’’
 Ðức Phật trả lời:
 ‘’Sự tăm tối, vô minh gây ra sự tàn phá trên thế giới.
 Sự ganh tị và ích kỷ làm tình bạn tan vỡ. 
Hận thù là cơn sốt mãnh liệt nhất, 
và Pháp vương là vị thầy thuốc giỏi nhất.’’
Vị thiên nhân lại hỏi:
 ‘’Bây giờ con chỉ còn một thắc mắc, xin Ðức Thế Tôn giải đáp cho.
 Cái gì mà không bị lửa đốt cháy, không bị nước làm mòn, không bị gió làm đổ, mà lại có thể cải cách cả thế giới?’’
 Ðức Thế Tôn trả lời:
 ‘’Phước đức. Không có lửa nào, nước nào, gió nào có thể hủy diệt được phước đức của một việc thiện,  và những phước đức đó cải cách cả thế giới.’’
(Trích Những lời Phật dạy)


CHỈ CÓ 2 ĐIỀU THÔI

  
+ Có 2 thứ bạn nên tiết kiệm, đó là sức khỏe và lời hứa.
+ Có 2 thứ bạn phải cho đi, đó là tri thức và lòng tốt.
+ Có 2 thứ bạn phải thay đổi, đó là bản thân và nhận thức.
+ Có 2 thứ bạn phải giữ gìn, đó là niềm tin và nhân cách.
+ Có 2 thứ bạn phải trân trọng, đó là gia đình và hiện tại.
+ Có 2 thứ bạn phải tự mình thực hiện, đó là lao động và chịu trách nhiệm với việc mình làm.
 + Có 2 thứ bạn phải lãng quên, đó là đau thương và hận thù.
+ Có 2 thứ bạn phải khắc ghi, là công ơn Mẹ Cha và sự giúp đỡ của người khác.
+ Có 2 thứ bạn buộc phải có để là người thành công, đó là đam mê và lòng kiên trì.
+ Có 2 thứ bạn không được làm, đó là hãm hại người khác và phản bội lòng tin.
+ Có 2 thứ bạn phải bảo vệ, đó là danh tín và lẽ phải.
+ Có 2 thứ bạn phải chấp nhận, là cái chết và sự khác biệt.
+ Có 2 thứ bạn phải kiểm soát, đó là bản năng và cảm xúc.
+ Có 2 thứ bạn phải tránh xa, đó là cám dỗ và sự ích kỷ.
+ Có 2 thứ bạn luôn phải xử dụng mà đừng hà tiện, là tiền bạc và kinh nghiệm.
+ Có 2 thứ bạn không được sợ sệt khi doi dau, là cái ác và sống thật.
+ Có 2 thứ bạn phải nuôi dưỡng, là tình yêu và sự bao dung.
+ Có 2 thứ mà bạn cần phải đạt được trong cuộc sống, đó là thành đạt và hạnh phúc.
 + Có 2 thứ bạn phải luôn sẵn sàng, đó là khó khăn và ngày mai.
+ Có 2 thứ bạn phải luôn ghi nhớ, đó là thực hiện những điều trên và làm thật tốt chúng trong cuộc sống hàng ngày.


(Hoa Hùynh chuyển)

Thơ Xướng Họa : NIỀM RIÊNG -: Trần Văn Dật & Hoàng Đằng

  Niềm Riêng - Trần Văn Dật & Thơ họa: Niềm Riêng - Hoàng Đằng   Niềm Riêng Quê hương nhìn lại ngái xa rồi Từ giã ra đi lúc thiế...