Thứ Bảy, 31 tháng 12, 2016

CHẠNH CỐ HƯƠNG (Thơ Trần Đông Thành,Hồ Nguyễn,Con Gà Què,Nguyễn Cang)


CHẠNH CỐ HƯƠNG
Tri đông thc gic đêm dài,
Trách thân lang bt đa đày tm thân.
Vì đâu xác th như dn,
Nước người du vn ngàn ln x ta.
Quê mình nghèo khó xót xa,
Thương thương nh nh xóm nhà làng quê.
Hay đâu chưa tnh cơn mê,
Quãy hàng ch sm dc đê chiu v      
Trần Đông Thành
*12/27/2016

HỌA Ý: CHẠNH NHỚ QUÊ NHÀ
Đông sang chnh nh quê nhà,
Bóng thân thương quá nơi xa mãi còn.
Bóng người em gái st son,
Thn th đưa mt mi mòn đi trông.
Đến gi em vn chưa chng,
Ti cho thân phn má hng phòng không.
Trách ai đã n bi vong,
Ngàn thu vn vt trong lòng đn đau.
Quê người đông lnh thm vào,
Tim như dao ct r trào tái tê.
Đông sang lnh khp tư b,
Nhưng tim ai vn cn k bên em.
Quê nhà chnh nh đêm đêm,
Gió ơi đng thét chi thêm não lòng!!
HỒ NGUYỄN

ĐÊM ĐÔNG MONG CHỜ

Đêm hun hút, tuyết rơi đy,
Kh
ng khiu hiu ht hàng cây đi ch
Giá băng dướ
i ánh đèn mờ,
Ngóng v
quê cũ, hn trơ thân gy!
Ước mong s ti mt ngày,
H
i hương hát khúc sum vy khp nơi.
Ch
 trông sp tn cui đi,
Thêm bao lâu n
a? Ch ri rã thân!

Con Gà Què
​(12/11/2016)​

NỖI BUỒN ĐÊM ĐÔNG
Mùa đông giá lnh tuyết đy,
Ngoài kia ph vng hàng cây gc đu.
Đèn đường vàng vt đêm thâu,
Vài ba người vi bước mau v nhà.
Nhà th chuông đ ngân nga,
Thươ
ng v quê m xót xa ni lòng.
Giáng Sinh lễ chúa đêm đông,
Đèn giăng lp lánh bên song lng l.
Bao nhiêu năm tháng ước mơ,
Mong ngày xum hp em thơ đi ch.
Thi gian mái tóc bc phơ,
Mùa đông l
i đến, hng h trôi đi!
Nguyễn Cang (25/12/16)

1 nhận xét:

Thơ MP.Trường Giang Thủy : TÓC DÀI TÓC NGẮN , HOA LÒNG

  TÓC DÀI TÓC NGẮN Tóc dài xưa nợ bàn tay, Gỡ từng sợi rối thẹn ngày gió thu... Nắng hồng dính vệt sương mù Soi trên tóc ngắn bạc từ hôm qua...