Thứ Tư, 14 tháng 12, 2016

ĐỌC CHƠI ĐỞ BUỒN




Đọc chơi đỡ buồn.
Hồi nẫm, có 1 anh chàng trốn quân dịch nhưng được cái văn hay (nhưng chữ xấu), chui vào 1 ngôi chùa tá túc và được ông sư trụ trì cưu mang chuyên dùng vào việc viết diễn văn cho ông.
Trụ trì khổ sở vì chữ hắn viết quá quá xấu bèn mua cho hắn cái máy đánh chữ ở chợ trời. Khổ nỗi. trụ trì lại mua nhầm cái máy đánh chữ kg có dấu, thường thì đánh xong thì thằng trợ lý ghi thêm dấu vào.
Một hôm, trụ trì biểu hắn làm gấp 1 diễn văn cho thầy đọc về đề tài hòa đồng tôn giáo mà hôm đó hắn lại xỉn nên đánh máy xong quên bỏ dấu.
Trụ trì cũng ỷ y và tin tưởng tài năng của thằng đệ tử như mọi lần nên không đọc trước.
Trước cả ngàn phật tử, thầy ung dung lấy tờ giấy ra đọc:
- Dao nào cũng là dao (đạo nào cũng là đạo)
- Dao cũ sì cũng là dao (đạo cư sĩ cũng là đạo). Các phật tử bắt đầu xôn xao vì sao trụ trì hôm nay "chơi toàn dao"
- Dao hôi cũng là dao (đạo Hồi cũng là đạo)
- Dao phát cũng là dao (đạo Phật cũng là đạo), lúc này không chỉ phật tử mà chính trụ trì cũng hoang mang nhưng thầy bậm miệng đọc tiếp.
- Dao thiến cũng là dao (đạo thiền cũng là đao), lúc này cử tọa xôn xao tợn nên thầy bậm gan đọc thêm 1 câu hy vọng vớt vát.
- Dao cạo dái cũng là dao (đạo Cao Đài cũng là đạo).
.............................. .............................. .............................. ...........
Sáng hôm sau, thằng trợ lý cuốn gói rời khỏi chùa vì cái tội viết tắt không bỏ dấu, nhưng lỗi của trụ trì là không thèm đọc qua cái diễn văn thì trong chùa kg ai dám nói vì đó là Trụ Trì.
( Copy từ Fb Hien Huynh Thanh)

1 nhận xét:

Thơ MP.Trường Giang Thủy : TÓC DÀI TÓC NGẮN , HOA LÒNG

  TÓC DÀI TÓC NGẮN Tóc dài xưa nợ bàn tay, Gỡ từng sợi rối thẹn ngày gió thu... Nắng hồng dính vệt sương mù Soi trên tóc ngắn bạc từ hôm qua...