Khi Chris Gardner và đứa con trai bé bỏng của mình đang ngủ vật vạ
trên nền nhà vệ sinh công cộng, ông đã không bao giờ có thể mơ rằng câu
chuyện về cuộc đời của mình sẽ biến thành một tuyệt phẩm của Hollywood.
Đó chính là bộ phim nổi tiếng Pursuit of Happiness (Mưu cầu hạnh phúc).
Đầu những năm 1980, sau khi ly thân vợ, chàng trai 27 tuổi Gardner và
con trai của mình đã buộc phải sống vô gia cư cả năm trời ở San
Francisco. May mắn được nhận vào làm thực tập ở một công ty chứng khoán
với đồng lương còm cõi, Gardner vẫn không có đủ tiền để đặt cọc thuê
nhà. Vì vậy, Gardner và Chris Jr đã phải lang thang và ngủ bụi ở bất cứ
nơi nào có thể.
Ngoài việc ngủ ở nhà vệ sinh tại ga tàu điện ngầm, hai cha con nhà
Gardner còn từng ngủ trong công viên, nhà từ thiện của nhà thờ, hoặc
thậm chí là dưới bàn làm việc trong văn phòng. Họ sống bằng thức ăn từ
các nhà bếp từ thiện, và ngoài chi tiêu cho bản thân thì Gardner còn
phải dành tiền gửi con trai cho dịch vụ trông trẻ, để ông có thể rảnh
tay đi làm.
Vượt qua nghịch cảnh, dần dần Gardner đạt được nhiều thành công trong
công việc. Sau khi thể hiện được biệt tài kinh doanh cổ phiếu của mình,
Gardner cuối cùng đã được công ty Dean Witter Reynolds (DWR) đã trao
cho ông cơ hội trở thành một nhân viên chính thức khi thời gian thực tập
kết thúc.
Cuối cùng, Gardner cũng đã đủ tiền để thuê một căn nhà cho bản thân
và con trai. Đó cũng là bàn đạp cho ông vươn tới những đỉnh cao mà lúc
đó chính ông cũng chưa thể hình dung ra được. Vào năm 1987, ông đã mở
công ty đầu tư của riêng mình là Gardner Rich.
Hollywood vẫy gọi
Ngày nay, ở tuổi 62, Gardner đã có một gia tài khoảng 60 triệu USD,
và thường xuyên chu du khắp thế giới để chia sẻ những bài học của mình.
Ông cũng là nhà tài trợ cho một số tổ chức từ thiện giúp đỡ người vô gia
cư và chống lại bạo hành gia đình.
Ngoài câu chuyện nhọc nhằn khi thực tập tại DWR, Gardner còn từng có
một thời thơ ấu rất khó khăn và đã có lúc phải ngồi tù. Với một câu
chuyện “từ số không trở thành người hùng” như thế, chẳng có gì ngạc
nhiên khi Hollywood đã tìm đến Gardner ngay trong lúc ông còn đang viết
dở dang cuốn tự truyện The Pursuit of Happyness. Phát hành vào
năm 2006, bộ phim cùng tên đã gặt hái nhiều thành công vang dội, và diễn
viên chính Will Smith đã được đề cử Oscar cho Nam diễn viên xuất sắc
nhất, qua vai diễn Gardner.
Nhìn lại cuộc đời mình, Gardner chia sẻ với BBC: “Nếu có cơ hội thì
tôi cũng sẽ không thay đổi những chuyện đã xảy ra. Tôi đã nếm trải những
năm tháng gian khổ khi còn là một đứa trẻ, để con tôi không còn phải
chịu đựng những thứ tương tự. Từ lúc 5 tuổi, tôi đã quyết tâm phải sống
sao cho sau này con tôi sẽ biết cha nó là ai. Khi tôi đã thực hiện các
lựa chọn đúng đắn, thì số mệnh sẽ tự tìm đến với mình”.
Bài học từ người mẹ
Sinh ra ở Milwaukee (bang Wisconsin) Gardner không bao giờ biết người
cha thật sự của mình là ai. Ông đã sinh ra và lớn lên trong sự nghèo
khó, bên cạnh mẹ ruột và người cha dượng nghiện rượu thích bạo hành. Đã
có một khoảng thời gian mẹ của Gardner từng có ý định giết cha dượng vì
những khó khăn kinh tế và sự bạo hành của ông này. Bất chấp những tai
ương của thời thơ ấu, Gardner luôn xem mẹ mình là một nguồn cảm hứng:
“Tôi có một người mẹ đúng kiểu truyền thống luôn nói với tôi mỗi ngày
rằng ‘Con trai à, con có thể làm mọi thứ hoặc trở thành bất cứ điều gì
mà con muốn.’ Và tôi tin vào điều đó, tôi đặt hết 100% niềm tin vào đó.”
Gardner cũng kể rằng, có lần khi còn nhỏ, ông có xem một trận bóng rổ
trên truyền hình và ông nhận thấy các cầu thủ tham gia trận đấu sẽ kiếm
được hàng triệu USD.
“Mẹ tôi bảo rằng ‘Con à, một ngày nào đó, con cũng sẽ là người kiếm
được hàng triệu USD’. Trước khi được nghe mẹ nói điều này, suy nghĩ tích
cực ấy chưa bao giờ bước vào tâm trí của tôi”.
Cơ hội bất ngờ
Con đường đến với gia tài triệu đô của Gardner hãy còn khá xa vời.
Sau khi tốt nghiệp trung học, ông đã trải qua 4 năm trong lực lượng Hải
quân Mỹ. Sau khi giải ngũ vào năm 1974, Gardner đã chuyển đến San
Francisco, nơi ông làm nghề bán thiết bị y tế.
Cuộc sống của Gardner đã thay đổi hoàn toàn sau khi ông nhìn thấy một
người đàn ông đứng bên cạnh một chiếc xe Ferrari đỏ chói, và Gardner đã
đến hỏi người đàn ông đó làm sao mà ông ta giàu đến như vậy.
Hóa ra đó lại là một trùm môi giới chứng khoán tên Bob Bridges, và
sau khi nói chuyện với Bob thì Gardner nói rằng ông muốn tham gia vào
ngành này. Sau đó, họ gặp nhau một lần nữa và Bob đã giúp Gardner giành
được suất phỏng vấn cho một kỳ thực tập.
Tuy nhiên, chỉ vài ngày trước cuộc phỏng vấn tại DWR, Gardner đã bị
bắt và bị bỏ tù vì không đủ tiền trả phí gửi xe. May mắn là cuối cùng
ông cũng đến kịp buổi phỏng vấn, nhưng trong bộ dạng khá bệ rạc: từ lúc
bị bắt tới lúc đi phỏng vấn, Gardner không kịp thay quần áo. Dù vậy, sự
nhiệt tình và kiên định của Gardner đã giúp ông có được chân tập sự tại
DWR.
Nhìn nhận lại cuộc đời
6 năm sau khi bộ phim được phát hành, cuộc sống của Gardner lại một
lần nữa có biến cố lớn vào năm 2012, khi vợ của ông mất vì bệnh ung thư ở
tuổi 55. Sự mất mát này khiến ông dành thời gian suy nghĩ lại về việc
mình muốn làm gì. Sau 3 thập kỷ rất thành công trong ngành tài chính,
ông quyết định chuyển sang một công việc hoàn toàn mới.
“Trong một cuộc nói chuyện trước lúc vợ tôi sắp mất, cô ấy có nói với
tôi rằng: ‘Anh thấy rồi đấy, cuộc sống rất ngắn ngủi, anh sẽ làm gì với
phần còn lại của đời mình đây?”
“Một khi bạn nghe vợ mình nói như thế, mọi thứ đều thay đổi. Tôi nhận
ra rằng nếu không làm được những điều mà mình đam mê, thì chính là tự
nhượng bộ thua cuộc rồi”.
Nhận ra điều này, Gardner đã nghỉ việc trong ngành ngân hàng đầu tư, và chọn con đường trở thành một nhà diễn thuyết.
Trải nghiệm mới
Giờ đây, Gardner dành 200 ngày một năm để đi vòng quanh thế giới, và diễn thuyết ở hơn 50 quốc gia.
Scott Burns, Giám đốc Công ty đầu tư Morningstar cho biết Gardner “là
một minh chứng tuyệt vời của sự kiên cường”. Burns nói thêm: “Bạn có
thể gục ngã, nhưng ngã tới đâu là do chính bạn”.
Gardner cho rằng câu chuyện của ông là bằng chứng phủ nhận suy nghĩ
rằng số mệnh con người được quyết định từ thời thơ ấu: “Nếu theo lối tư
duy đó, lẽ ra giờ này tôi phải trở thành một gã nghiện rượu, đánh đập
vợ, hành hạ con, một kẻ thất học đúng nghĩa.”
Thay vào đó, Gardner đã tự thay đổi cuộc mình thông qua những quyết
định tích cực, nhờ vào sự yêu thương của người mẹ và sự ủng hộ của những
nguời khác: “Tôi đã nhận được ánh sáng chân lý từ mẹ tôi lẫn từ những
người khác dù không cùng máu mủ, và tôi luôn không ngừng giữ gìn ánh
sáng ấy.”
Ý Nhi
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Thơ MP.Trường Giang Thủy : TÓC DÀI TÓC NGẮN , HOA LÒNG
TÓC DÀI TÓC NGẮN Tóc dài xưa nợ bàn tay, Gỡ từng sợi rối thẹn ngày gió thu... Nắng hồng dính vệt sương mù Soi trên tóc ngắn bạc từ hôm qua...
-
CON MỂN VÀ ĐIỀM BÁO KHÔNG MAY MẮN Con thú rừng có tên “ Mển ” hay“ Mang” , còn gọi là hoẵng , kỉ , là mộ...
-
Năm nào cũng vậy, do thức dậy sớm đi chợ sớm, nên má là người đầu tiên mở ngày ba mươi Tết ra. Không biết có phải số má cực, vía má cực kh...
-
Bối cảnh lịch sử: Nguyễn Du (chữ Hán: 阮攸; sinh ngày 3 tháng 1 năm 1766–1820), tên tự Tố Như (素如), hiệu Thanh Hiên (清軒), biệt hiệu Hồ...
cơ hội và quyết tâm sẽ thành công
Trả lờiXóa