Thứ Tư, 19 tháng 9, 2018

Về Bài ĐIỂU MINH GIẢN Của Vương Duy (Tri Khac Pham và Mai Xuận Thanh )


Vâng, người rồi sẽ già , hoa rồi sẽ tàn, đông qua rồi xuân lại, ngày đi rồi đêm về, vầng trăng xưa vẫn mọc nơi đầu núi, để lũ chim rừng dưới một lòng khe ở đâu đó vẫn lầm tưởng là, lại một ngày mới khởi đầu, mà nhộn nhịp hót ca ...Vâng , cho vui thôi, chỉ là cho vui thôi ̣  PKT 09/02/2018   


Điểu Minh Giản
Vương Duy (701-761)

Nhân nhàn quế hoa lạc
Dạ tĩnh xuân sơn không
Nguyệt xuất kinh sơn điểu
Thời minh tại giản trung

Tác giả là 1 trong tứ bất tử đời nhà  Đường (618-907): Thi Tiên Lý Bạch, Thi Quỉ Lý Hạ, Thi Thánh Đỗ Phủ, và Thi Phật Vương Duy  ̣

Điểu Minh Giản là một bài thơ nói về một đêm ở Khe Chim Kêu đâu đó bên Tàu 

̣Tuổi nhàn với hoa quế rụng 
          Đêm xuân vắng lặng, núi non im lìm 
Trăng lên, chim rừng giật mình ngỡ tưởng trời đã sáng 
          Cất tiếng hót sảng dưới lòng khe sâu chào mừng một            ngày mới / ̣ 
  
Phụ Chú : Hoa quế thường được trồng làm cảnh chùa hay ở nơi ẩn cư của các bậc thiền giả

Chim Hót Lòng Khe
PKT 09/02/2018


Nhàn lão với hoa rụng, 
Đêm xuân núi một màu.            
Trăng lên chim riú rít,
Hót sảng dưới khe sâu. 
Qua diễn nôm thơ “Điểu Minh Giản-Vương Duy” của thầy Phạm Khắc Trí
MXT xin góp vui với Thầy Trí như sau :

Chim Hót Lòng  Khe

Già xem hoa quế rơi nhàn hạ
Núi lặng im nghe vắng vẻ xuân
Mơ giấc trăng lên trời tưởng sáng
Lòng khe chim chóc hót bâng khuâng

Mai Xuân Thanh
Ngày 02/09/2018 

1 nhận xét:

AI-Ngu Yên Chuyển Ngữ : Seemi PhD: A.I. định hình tương lai văn học 2024 như thế nào?

  Trong thời đại mà công nghệ dường như phát triển trong chớp mắt, thế giới văn học có thể tỏ ra tương đối tĩnh lặng, một thiên đường truyền...