Thứ Sáu, 28 tháng 9, 2018

Ước muốn cuối cùng.



Ngày 10/6 năm 323 trước Công nguyên, , Alexander Đại đế đã qua đời ở tuổi 32, tại Babylon.

Sau khi chinh phục được đế chế rộng lớn trải rộng từ Albania ngày nay tới miền Đông Pakistan. Chưa kịp trở về quê hương. Ông ngã bệnh, biết không sống nổi, ông gọi các tướng đến phán:

: “Ta sắp rời bỏ thế gian, có ba điều nguyện ước. Các người hãy thực hiện”. 
• Quan tài của ta phải được khiêng đi bởi chính các vị ngự y (bác sĩ) giỏi nhất.
• Tất cả các báu vật của ta (vàng, bạc, châu báu, …) phải được rải dọc theo con đường dẫn đến ngôi mộ của ta, và…
• Đôi bàn tay của ta được để lắc lư, đong đưa trên không, thò ra khỏi quan tài cho mọi người đều thấy.

Alexander giải thích thêm:

• Ta muốn chính các vị ngự y (bác sĩ) giỏi nhất phải khiêng quan tài của ta để cho mọi người thấy rằng một khi phải đối mặt với cái chết, thì chính họ (là những người tài giỏi nhất) cũng không tài nào cứu chữa.

• Ta muốn châu báu của ta được vung vãi trên mặt đất để cho mọi người thấy rằng của cải, tài sản mà ta gom góp được ở trên thế gian này, sẽ mãi mãi ở lại trên thế gian này (một khi ta nhắm mắt xuôi tay từ gĩa cõi đời).

• Ta muốn bàn tay của ta đong đưa trên không, để cho mọi người thấy rằng chúng ta đến với thế gian này với hai bàn tay trắng và khi rời khỏi thế gian, chúng ta cũng chỉ có trắng hai bàn tay.

Đến cuối cuộc đời, chúng ta sẽ nghiệm ra rằng, kho tàng quý giá nhất trên cuộc đời này vẫn là: Tình Yêu Thương, đừng vì cái lợi nhỏ nhoi của bản thân mình, gia đình mình, phe nhóm mình lại đi hại, đi chiếm đoạt của cải người khác.



Sưu tầm

(Dam Ho chuyển)

1 nhận xét:

AI-Ngu Yên Chuyển Ngữ : Seemi PhD: A.I. định hình tương lai văn học 2024 như thế nào?

  Trong thời đại mà công nghệ dường như phát triển trong chớp mắt, thế giới văn học có thể tỏ ra tương đối tĩnh lặng, một thiên đường truyền...