Kỷ niệm ngày chúng tôi ghé thăm gia đình chú 7 ở bến sông này
Thứ Sáu, 31 tháng 10, 2025
ĐÊM TRĂNG BẾN CẨM GIANG- Thơ Nguyễn Thị Châu
CÕI - Thơ Võ Ngô Và Thơ Họa
CÕI
Phòng đơn đêm vắng tấm thân côi
Sức khỏe giờ đây trốn biệt rồi
Chữ gõ tay run nên nhập cặp
Vần tra trang lật dính vào đôi
Bao nhiêu cố gắng thành vô hiệu
Mấy bận tập tành cũng dở hơi
Vì thế , bệnh thuyên hay mãn cuộc...
Ráng đi cho hết đoạn đường đời.
2025-10-28
Võ Ngô
HỌA: TUỔI HẠC
Tội nghiệp ai phòng chiếc bóng côi,
Lão niên sức vóc trốn đâu rồi?
Tới lui ộc ạch lưng khòm cụp,
Nhìn mắt tia lòe bóng xé đôi.
Mở máy Email quên lạc nút,
Làm thơ lệch vận hết còn hơi.
Vui mừng gọi bạn thăm.. khàn tiếng,
Hy vọng còn vui đến cuối đời.
*
Không buồn không hối tiếc mừng thôi.
HỒ NGUYỄN (28-10-2025)
Bỏ phố về làng, bóng cút côi
Không thân chẳng thuộc, mãi quen rồi
Lặng nhìn sương khói chiều đông quạnh
Mờ quyện núi rừng nhạn cánh đôi
Khiến chạnh lòng thương, ngày nhớ tiếng
Thêm ngùi dạ khát, tối thèm hơi
Hoa tàn dưới ánh hoàng hôn rực
Ảo mộng tà huy cải lão đời
CÔ ĐƠN
Cao niên nếu phải sống đơn côi
Thật sự khó khăn vây phủ rồi
Cố gắng quên thời còn đủ cặp
Kiên cường nhớ thuở chửa thành đôi
Đứng đi thận trọng … không sai nhịp
Cười nói nhẹ nhàng … khỏi hụt hơi
Bóng xế tuổi già như bấc lụn
Buông lơi suy nghĩ để vui đời
Hưng Quốc
Texas 10-28-2025
KHỔ NỖI
Tuổi lão sao mà thoát nghiệp côiCùng luôn sức giảm lực suy rồi
Chân đi khập khểnh chao làn bước
Giọng nói thều thào lạc tiếng hơi
Chỉ muốn bình tâm nhìn cuộc sống
Hằng ưa tịnh trí nghiệm thân đời
Khi già đủ cặp điều mơ ước
Khổ nỗi bao người sống trọn đôi …
Thứ Năm, 30 tháng 10, 2025
MỜI ĐỌC THƠ VUI : LỘN (Thơ XH Anh Khờ và Hồ Nguyễn )
LỘN
ăn no chỉ muốn chuyện đười ươi
trông con vợ bảo không rành điệu
tiếp bạn nàng chê chẳng biết cười
tập hát... âm rè... như ống vỡ
làm thơ... chữ xấu... tựa gà bươi
thân dài vai rộng... chỉ nằm hưởng
chắc lúc đầu thai… lộn kiếp người?
ANH KHỜ
Trời sinh ra tớ vốn thằng lười,
Ngày tháng năm dài kiếp ềnh ươi.
Hàng xóm.. thích cô đi ỏng ẹo,
Vợ nhà.. căm nín chẳng khi cười.
Thơ giao đối đáp tan tành vận,
Ca hát tung hoành giọng bải bươi.
Thịt bấp vai u như thế vận,
Thực ra yếu xệ tệ hơn người.
*
Tính lại tuổi đời bảy tám mươi.
HỒ NGUYỄN (29-10-2025
Kính Mời Đọc : SAU CƠN BỆNH - Thơ Sông Thu Và Thơ Họa
SAU CƠN BỆNH
HỌA: MỪNG CHO THI HỮU
Ngọn gió hiu hiu lẽn nhập phòng,
Ngập ngừng len lén lánh chui song.
Cô đơn thiếu phụ thân bình thản,
Một bóng bệnh nhân má ửng hồng.
Bước tới, thục lùi nghe khỏe khoắn,
Tay đưa cao thấp dáng tươi nồng.
Bình minh le lói chân trời ửng,
Hết bịnh phục hồi thỏa nguyện mong.
*
Xướng họa vẫn còn bạn đợi trông!
HỒ NGUYỄN (27-10-2025)
BỆNH QUA.
Quanh quẩn nằm,ngồi cạnh cửa song
Ê ẩm thân đau môi tím tái
Bần thần người sốt mặt bừng hồng
Nghỉ ngơi thuốc uống chua,cay, ngọt
Tịnh dưỡng cháo ăn nóng, mặn, nồng
Sức khỏe nay đà dần trở lại
Vui mừng, hồ hởi thỏa cầu mong.
(27/10/2025).
Ủ dột nằm im chốn biệt phòng,
Nhức đầu sổ mũi dựa bên song.
Ho hen cãm cúm viêm vòm họng,
Nằm liệt ba ngày lợt má hồng.
Bác sỉ gia đình chăm sóc kỷ,
sáng nay ăn được cháo tiêu nồng....
Uống thêm sửa bột Ensure khỏe,
Lên mạng làm thơ để Bạn mong...
Mỹ Nga
27/10/2025. AL 07/09/ ẤT TỴ.
HỒI SINH
Mấy hôm nằm liệt ở trong phòng
nay ngước nhìn đời qua kẽ song
cảm hết hơi tràn buồng phổi nở
Nghe từng mạch đập trái tim hồng
Tái sinh cơ thể, đời tươi đẹp
Hồi phục chân tay, sức lại nồng
Miệng hát véo von , đời tiếp tục…
Hưởng tròn hạnh phúc vẫn hoài mong
CAO BỒI GIÀ
27-10-2025
HỒI PHỤC
Ngày đêm yên ắng cảnh thư phòng
Chỉ có gió lùa lọt kẽ song
Đau nhức chân tay thân nhạt thắm
Rã rời đầu óc dạ phai nồng
Thuốc men uống đủ da tươi tắn
Thể dục tập sơ mặt ửng hồng
Sức khỏe tràn về sinh lực mới
Hồn thơ trở lại thỏa niềm mong
Songquang
20251027
ĐANG CƠN BỆNH*
Quạnh quẽ đìu hiu một góc phòng
Ho khan tránh gió lạnh luồn song
Thân nhừ chẳng thiết hoa đang thắm
Mắt nhức không ham nắng vẫn hồng
Mệt mỏi anh chồng thôi mật ngọt
Buồn thiu chị vợ hết thơm nồng
Chờ mau chóng khỏi cơn hành cúm
Hạnh phúc yên bình thỏa dạ mong
ThanhSong ntkp
CA. 27/10/2025
* Bên Tiểu Bang Bắc CA của bé Phú, đang vào mùa dịch cúm hằng năm, cả nước Mỹ chết hằng chục ngàn người/năm, nhất là lứa tuổi 60 trở lên…
KP và anh xã được Bs chích ngừa từ đầu tháng, về nhà ảnh bị dính bệnh liền, tuần sau lây cho bé Phú và cháu ngoại…Ho nhiều, nhất là về đêm, 3 người 3 góc thi nhau sủa liên hồi…
Tội nghiệp cháu ngoại chỉ được nghỉ ngơi 3 ngày phải bò dậy đi làm. Còn bé Phú nằm li bì cả tuần, giờ mới thấy đở, nhưng vẫn còn uống chanh mật ong + vitamine C bột + sửa. Chỉ mong mau chóng hết ho…hi vọng tuần sau, sẽ thấy đời le lói bình minh…hihi…Giờ cười được là mừng vì thần chết đã xách lưỡi hái đi xa rùi…hihi...
MÙA CẢM CÚM
Cơ thể bất an trốn tại phòng
Màn che trướng phủ cách ngăn song
Hắt hơi sổ mũi đầu hơi nặng
Nhứt mỏi đau lưng mặt đỏ hổng
Bệnh hoạn nhất thời nhan héo úa
Thuốc thang đúng lúc sắc tươi nồng
Hằng năm nhớ chích phòng flu vậy
Cảm cúm không hành thỏa ý mong
Hưng Quốc
Texas 10-27-2025
VẤN AN
Nghe đâu chị ốm trốn trong phòng
Màng sáo phủ trùm ngăn cách song
Mấy bữa kém ăn dung héo úa
Đôi ngày thiếu ngủ dáng phai hồng
Nhắn tin nghe được dường tươi tỉnh
Thăm viếng trông ra đã thắm nồng
Chân bước nhẹ nhàng người khỏe khoắn
Chúc mừng sinh lực đạt niềm mong
Hưng Quốc
Texas 10-27-2025
BỆNH TƯỞNG BUỒN
Mấy ngày diện bích ở trong phòng
Rã rượi chẳng hề mở cánh song
Nóng lạnh mền lông hong khí ẩm
Buồn vui chăn dạ ủ đèn hồng
Nghe xa sóng vỗ sông thương nhớ
Thấy rõ thuyền trôi nghĩa mặn nồng
Hỏi khách biên đình ngang cố lý
Hay chàng Trương tủi phận hoài mong …
Rancho Palos Verdes 27 - 10 - 2025
CAO MỴ NHÂN
PHỤC SỨC
Mấy hôm đau nhức rú trong phòng
Thèm khát ra ngoài tắm nắng song.
Nghĩ ngợi má môi thêm nhợt nhạt
Buồn lo ánh mắt kém tươi hồng.
Vài đêm buông xả tâm thường lạc
Đôi bữa ăn nhiên sắc nhuận nồng.
Mừng chúc thi nhân mau phục sức
Mỗi ngày hạnh phúc mỗi ngày mong !
Mailoc
Oct-27-25
KHỎI BỆNH
Đã mấy tuần qua trụ miết phòng
Im nhìn nguyệt tỏ chiếu vào song
Hoài thương tuổi hạc nhoè môi đắng
Mãi xót niềm tây nhạt má hồng
Bữa nọ vui mừng xinh áo đỏ
Chiều nay cảm nhận ấm tim nồng
Quên thời nghiệt ngã nào lo lắng
Ngẫm cuộc sum vầy bạn có mong?
Như Thu
10/27/2025
SAU CƠN BỆNH
Nắng sớm tràn qua cửa rọi phòng
Tia ngời đọng lại tỏa bên song
Hồn vui ngó sững bờ lau trắng
Mắt đuối nhìn ngây vạt cỏ hồng
Bệnh mãi trầm luân miền hoảng loạn
Lòng chưa hạnh ngộ buổi tươi nồng
Sáng nay theo ánh huy hoàng rực
Đã thấy xuân triều dậy khát mong…
Lý Đức Quỳnh
27/10/2025
Nỗi Đau Hạnh Phúc - Brian Hoàng
tranh đinhtrườngchinh
Lâu lắm tôi mới gặp lại anh chắc khoảng hơn 30 năm. Lần sau cùng là lần tôi giúp anh thông dịch giấy tờ khai sanh của ba cô con gái để làm thủ tục mua bảo hiểm trong sở làm.
Anh tên Phước, nhưng không biết cái tên đó chỉ mang lại vận xui cho anh suốt từ thời nhỏ đến ngày anh vượt biên qua Mỹ. Anh sinh ra nhà nghèo, chỉ là một anh lính thợ máy trong hải quân VNCH với đồng lương không đủ sống để nuôi một vợ và hai đứa con gái còn chưa tới tuổi đi học. Vì là thợ máy tàu nên gia đình anh được cho mấy chỗ trên chuyến ghe vượt biên năm 1980.
Tưởng là gặp may, nhưng đó lại là chuyến ghe mang đến đinh mệnh nghiệt ngã của cuộc đời. Chiếc ghe thoát khỏi VN bình yên cho đến khi vào vịnh Thái Lan thì ghe của anh gặp bọn hải tặc Thái. Những người dân đánh cá hiền lành của Thái đã trở thành những tên cướp biển hung ác và vô cùng tàn bạo. Chúng nhận ra rằng những thuyền nhân VN là những con mồi dễ làm thịt nhất khi bơ vơ trên biển, nơi mà luật lệ và lương tâm không còn có chỗ. Ghe của anh bị cướp và chúng đưa tất cả thuyền nhân vào đảo Kra để giam giữ. Tiền của, vàng bạc thì chúng lột hết và đám phụ nữ trở thành trò tiêu khiển của bọn chúng mỗi lần ghé đảo sau khi đánh cá về. Vợ anh không may như hầu hết các phụ nữ trên ghe cũng là nạn nhân của bọn chúng mà khốn nạn nhất chúng lại cưỡng hiếp chị trước mặt người chồng đang gục ngã vì đòn thù của chúng khi cố bảo vệ vợ mình.
Đến khi được Cao Ủy tị nạn cứu ,đưa vào trại thì chị tuy sống nhưng như là một cái xác không hồn. Khoảng tháng sau thì chị cứ ói mửa và khi vào bệnh viện thì oan trái quá khi biết chị đã có thai. Chắc chắn giọt máu trong bụng kia là giọt máu của bọn thú vật hải tặc Thái Lan, vì cả mấy tháng trời anh chị đâu có dịp mà gần gũi chuyện gối chăn.
Ai cũng khuyên chị nên bỏ cái thai vì để nó sẽ trở thành nỗi khó xử cho cả gia đình chị về sau này. Cả anh và chị không đắn đo, đều tự nguyện nếu bề trên đã định cho chị phải mang giọt máu kia thì anh chị sẽ gánh. Dù gì bào thai chẳng có tội tình gì và cũng có mang dòng máu của chị. Cháu gái ra đời ở trại tị nạn và vài tháng sau gia đình anh chị đi định cư ở Mỹ.
Anh chị chọn một tiểu bang ở miền Đông Nam, xa lạ ít người Việt để làm lại cuộc đời và tránh giao thiệp với những người quen biết cũ. Chị vì không thể quên cơn nạn tai trên biển, dần mắc bệnh trầm cảm, u uất được vài năm rồi phát bệnh xong mất đi trong giấc ngủ.
Anh đưa ba cháu gái về California tránh lạnh và đến vùng tôi ở. Ngay từ lúc đầu, tôi đã thấy lạ vì thấy rõ ràng anh thương con bé út lắm. Anh hay chép miệng nói tội con bé nó mồ côi. Hai cô chị cũng tưng tiu cô em út như báu vật. Sau này thân rồi, anh mới vừa khóc vừa kể cho tôi nghe câu chuyện thương tâm của gia đình anh và lúc đó tôi mới hiểu.
Cứ tưởng tượng cảnh gà trống nuôi con, mà con lại là ba cô con gái thì biết khó khăn đến chừng nào cho một người đàn ông. Phải thấy anh hỏi các bà chung quanh cách tập thắt bím, cài nơ, kẹp tóc cho con gái hay lúc mấy cô đã đến tuổi dậy thì mới biết là anh khổ nhọc lắm. Bao nhiêu công việc làm lương cao, anh phải đành từ chối vì muốn dành hết tình thương và thời gian cho ba đứa con thơ. Anh nhất định vì các cháu nên không bước đi bước nữa dù nhiều người mai mối và anh còn rất trẻ.
Nhiều lúc tâm sự, vì quá thân tình, tôi hỏi anh có một lúc nào đó, nhìn cháu gái út có làm cho anh khó chịu hay anh bị gợi nhớ đến kỷ niệm hãi hùng của chuyến vượt biên không? Tôi còn nhớ ánh mắt và lời nói của anh đẵm đầy tình người và tình cha con: Cháu là con của hai vợ chồng tôi và là em của hai đứa chị nó, chắc đã đủ rồi phải không anh? Tôi còn nhớ, bắt tay anh thật chặt rồi nói: Đúng vậy. Thế là quá đủ rồi.
Bẵng đi một thời gian tôi không gặp anh, vì nghe nói hai cháu lớn đã vào chung một trường đại học ở tiểu bang khác. Vì không muốn xa các cháu, anh đã di chuyển hẳn tới đó để gần gũi và lo lắng cho các cháu. Thôi thế cũng mừng vì ít ra anh cũng được niềm hạnh phúc khi thấy các cháu đã có một định hướng rõ ràng cho tương lai.
Gặp lại anh hôm nay, anh rủ tôi ngồi lại kể cho tôi nghe thêm những gì đã xảy ra cho gia đình anh trong thời gian qua. Hai cháu lớn được học bổng tại những trường Ivy League nổi tiếng ở nước Mỹ. Cô lớn tốt nghiệp MBA và hiện nay là Director của một bệnh viện lớn tại California. Cô kế ra trường bác sĩ MD, cô út học xong dược sĩ, bị hai cô chị ép phải nghỉ làm, hai chị nuôi cô em trở lại trường học bác sĩ và hiện nay đang hành nghề tại Los Angeles.
Đời tôi gặp nhiều loại đàn ông không ra gì, nhưng giờ mới biết trên đời này đàn ông đúng nghĩa đàn ông cũng còn nhiều lắm.
Câu chuyện trên càng làm tôi tin tưởng thêm rằng: bề trên đã an bài cho mỗi người một số phận và luật nhân quả rất công bằng. Gieo giống ngọt thì mới mong có trái ngọt.
Mong anh và các cháu hạnh phúc và gặp những điều an lành nhất.
Brian Hoàng
Thứ Tư, 29 tháng 10, 2025
TIN BUỒN VÀ PHÂN ƯU (BS.Lê Trung Hiếu Tạ Thế (20/10/2025 -SG )
BS. LÊ TRUNG HIẾU
Đã Mệnh Chung Vào Ngày 20 tháng 10 năm 2025 (Âm Lịch 29/8/Ất Ty )
Xin Thành Thật Chia Buồn Cùng Tang Gia Hiếu Quyến
Cầu Nguyện Cho Hương Hồn Người Quá Cố Được PHIÊU DIÊU MIỀN CỰC LẠC
Bạn Bè CHS.TH.Lê văn Trung Tây NinhThông tin từ Jean Tran Duc
MỪNG SINH NHẬT CON GÁI , ĐỔI THAY - Thơ MP.Trường Giang Thủy
MỪNG SINH NHẬT CON GÁI
RỤNG MÀU SƯƠNG KHÓI -Thơ Mặc Phương Tử và Thơ Họa
RỤNG MÀU SƯƠNG KHÓI
Giờ đã sang mùa, trăng viễn phương
Lòng se lời cát bụi bên đường
Rừng xa nắng rót bờ nhân ảnh
Ngày muộn chiều lên mộng cố hương.
Dặm khách dẫu khơi niềm chợt thoáng
Dòng xuân chưa trót cuộc miên trường.
Đông về rụng xuống màu sương khói,
Hoa cỏ diễm kiều buổi tráng gương.
Atlanta, vào Đông 2015
MẶC PHƯƠNG TỬ
Thơ Họa:
VUI ĐÓN TẾT
Xuân về rộn rã khắp muôn phương
Lân trống rền vang mọi nẻo đường
Phố chợ khoe khoang tà áo lụa
Trong nhà thoang thoảng khói trầm hương
Chúc nhau mỹ mãn nhiều tài lộc
Cầu nguyện an khang mãi thọ trường
Ngây ngất tình nồng mùa hạnh phúc
Nụ cười rạng rỡ sáng như gương
NHÃ MY
AO XUÂN!
Nhạt nhòa mây khói lộng muôn phương
Ong bướm gọi nhau rộn nẻo đường
Bảng lảng trăng gầy len sắc độ
Dịu dàng gió nhẹ bện mùi hương
Đã từng đi với mùa tê tái
Nên chẳng ngại chi cảnh đoạn trường
Cho dẫu trùng khơi trào sóng gợn
Thì đìa xuân vẫn lặng như gương
LÊ ĐĂNG MÀNH
ĐÊM NGỦ MUỘN
Mây về cổ độ, gió trùng phương
Khuấy động niềm xưa ám bụi đường
Bóng dợn đêm nhòa lung ảo nguyệt
Hoa tàn nhụy rữa loãng dư hương
Sầu như mãi vọng từ khơi thẳm
Nhớ vẫn còn vang cuối dặm trường
Lữ thứ say đời mơ ngủ muộn
Hồi đầu trở giấc thẹn soi gương !
Lý Đức Quỳnh
12/2015
CẢM ĐỀ
Cuối trời lạc nhạn mịt mù phương?
Bạc áo chiến chinh nhọ bụi đường!
Tửu đắng men sầu ngày biệt Cội
Mây nhòa trăng lổ buổi tha Hương!
Đau dài năm tháng nhầu day trở
Xót thậm tâm can nẫu đoạn trường!
Khói sóng lập lòa, sương giá lạnh
Hình hài sơ sớp,...lõa mờ gương!
Nguyễn Huy Khôi
25-10-2025
TIẾC XUÂN TRƯỜNG
Thu về gió lạnh đất xa phương,
Thảm cỏ hoa buồn tê tái đường.
Thơ cảm mơ nhìn luôn đất Mẹ,
Tửu sầu đau nhớ mãi quê hương!
Tơ mầu sắc cũ tàn thương liễu,
Tiết nghĩa lời xưa rũ nát gương!
Thờ thẫn lòng nghe hờn cuộc thế,
Trơ đời tuổi hạc tiếc xuân trường!
Atlanta, vào Thu lạnh giá
Liêu Xuyên
NHỚ HÌNH BÓNG XƯA
Đông sang lạnh đến nhớ ngàn phương,
Phương ấy bóng ai đợi góc đường.
Đường cũ muôn trùng xa viễn ảnh,
Ảnh giờ ẩn hiện nhập quê hương.
Hương môi má phấn còn thoang thoáng,
Thoáng tóc vai bùng xinh mái trường.
Trường dưới phượng hàng hiên dáng đứng,
Đứng chờ sương lạnh nhạt mờ gương.
*
Gương nhìn bến ấy mãi còn thương?!
HỒ NGUYỄN
(23-10-2025)
NƠI NGÃ RẼ
Mười năm chưa dứt chuyện tha phương
Vẫn trắng màu hoa tuyết phủ đường
Khách hỏi mai tươi Xuân hữu sắc
Chủ thưa đào thắm Tết vô hương
Dặm về bát bát sương bi lụy
Cố lý bao la khói đoạn trường
Bạn đứng chờ ai nơi ngã rẽ
Chập chờn bóng nắng rọi tà dương …
Rancho Palos Verdes 25 - 10 – 2025
CAO MỴ NHÂN
CALIFORNIA CHỚM ĐÔNG
Cali ẩm ướt sống tha phương
Chớm lạnh trời Đông khắp nẻo đường
Mặc khách túi thơ tràn ảo ảnh
Tao nhân bầu rượu ngập ly hương
Chạnh niềm cố quốc buồn sương khói
Tưởng lúc quân giai hận chiến trường
Mưa gió đường trơn mây cổ kính
Sông hồ nước biếc lặng như gương
MAI XUÂN THANH
Silicone Valley, October 25, 2025
Cuối trời lạc nhạn mịt mù phương?
Bạc áo chiến chinh nhọ bụi đường!
Tửu đắng men sầu ngày biệt Cội
Mây nhòa trăng lổ buổi tha Hương!
Đau dài năm tháng nhầu day trở
Khói sóng lập lòa, sương giá lạnh
Hình hài sơ sớp,...lõa mờ gương!
Nguyễn Huy Khôi
25-10-2025
Gương
Từ ngày sông núi cách đôi phương
Chân bước chân trên khắp nẻo đường
Đất mẹ quay về kiếm thuốc cỏ*
Quê nhà trở lại tìm mùi hương
Trước đi vượt thoát vòng lao lý
Sau dinh vào trong cuộc hí trường
Miệng nếm vị đời môi đắng chát
Mắt nhìn mặt nguyệt để soi gương.
2025-10-26
Võ Ngô
Thứ Ba, 28 tháng 10, 2025
NẮNG THU - Thơ Hưng Quốc Và Thơ Họa
NẮNG THU
Đi dạo bên nàng dưới nắng thu
Không gian lành lạnh gió vi vu
Đất trời thoáng đãng mây bàng bạc
Phố thị yên bình khách lãng du
Lộng lẫy rừng cây khoe lá thắm
Lung linh đồi núi ẩn sương mù
Tuyệt vời cảnh sắc trông huyền ảo
Đồng vọng mơ hồ tiếng sáo ru
Hưng Quốc
Texas 10-26-2025
Thơ Họa :
TIẾT THU
Đón bạn thâm tình giữa tiết thu
Lên đường gió nhẹ thổi vu vu
Hân hoan tiếng kể mừng tao ngộ
Rối rít tay choàng ngỡ mộng du
Thủa nọ vần gieo đà sáng tỏ
Giờ đây ý chọn chẳng lù mù
Đêm dài nguyệt khuyết so đàn trỗi
Khẽ nhắc thương hoài mỗi điệu ru!
Như Thu
10/26/2025
Mùa ở Xuân Trường chẳng có thu*
Chứa Chan lồng lộng gió vu vu
Đường mây vút cánh chim ngàn liệng
Ngõ núi thênh lòng khách viễn du
Nắng tỏa thường khi ngời rực ngát
Sương rây hiếm lúc mịt giăng mù
Bửu Quang kinh sớm ngờ cha tụng
Liễu, trúc âm hòa ngỡ mẹ ru
*Ở Xuân Trường, chỉ có 2 mùa: mưa và nắng.
KÍNH HỌA: MÙA HẠ SẮP TÀN.
Mùa Hạ sắp tàn kế đến Thu.,
Thu sang nắng ấm gió vi vu...
Chuyển màu xanh lá sang vàng đỏ,
Lất phất mưa rào tiếng dế ru...
Nhìn ngắm rừng cây lay lắc lá,
Như chào tiễn biệt cõi xa mù...
Cầu Vồng bảy sắc trông hư ảo,
Lữ khách thả hồn chốn mộng du...
Mỹ Nga, 27/10/2025 AL 08/09/ ẤT Tỵ.
ĐI MỘT NGÀY KHÔN RA BIẾT MẤY
Thật đúng là san lộ khúc vu (1)
Toại nguyện mơ màng cơ lịch lãm (2)
Thỏa lòng mộng ước thú chu du (3)
Đi một ngày học khôn biết mấy!
Uổng công sao? Há thiệt thòi ru!
(1) Quanh co, ngoằn ngoèo. Vd: “san lộ khúc vu” 山路曲迂 đường núi quanh co.
(3) chu du = đi chơi khắp nơi
Đỗ Quang Vinh
phụng họa
27-10-2025
"Lá đổ muôn chiều"* đắp lối thu
Đàn nai ngơ ngát núi hoang vu
Hàng thông đứng lặng đồi im ắng
Lọn khói đan êm lối mịt mù
Dưới suối rộn ràng nguồn nước chảy
Trên đồi vội vã bước chân du
Làn sương đóng mắc trên cành lá
Rồi vọng tai người bên tiếng ru.
2025-10-30
Võ Ngô
*Lời Đoàn Chuẩn
Tạp Ghi và Phiếm Luận: ĐÔNG là HƯỚNG ĐÔNG (Đỗ Chiêu Dức)
Tạp Ghi và Phiếm Luận : ĐÔNG là HƯ ỚNG ĐÔNG ...
-
CON MỂN VÀ ĐIỀM BÁO KHÔNG MAY MẮN Con thú rừng có tên “ Mển ” hay“ Mang” , còn gọi là hoẵng , kỉ , là mộ...
.jpg)


.jpg)


.jpg)




.jpg)