Thứ Năm, 6 tháng 3, 2025

CỎ HOA- Thơ Sông Thu và Thơ Họa

CỎ HOA


Tôi muốn được làm kiếp cỏ hoa
Sống nơi đồng nội nắng chan hòa
Lung linh thấm đẫm làn sương mát
Hớn hở chào mời ngọn gió xa
Rạng rỡ bình minh, đàn bướm lượn
Mơ màng bóng nguyệt, áng mây qua
Đông nằm yên nghỉ trong băng tuyết
Xuân đến hồi sinh, đẹp mượt mà.

Sông Thu (02/03/2025)

Thơ Họa :

1./ CHUYỆN MỘT LOÀI HOA.

Xin kể với người một loại hoa
Đêm khoe bóng sắc, đẹp hài hòa
Ban ngày, nắng đổ không ưa lắm
Hôm tối, sương giăng lại thích mà
Nhụy thắm nõn nà, ong vãn lượn
Hương thơm ngào ngạt, gió đưa xa
Tên thời thật đẹp và sang chảnh
Một chữ "Quynh huyền",bậu bảo qua.

LAN.
(02/03/2025).



2./ MƠ KIẾP CỎ HOA

Tôi mơ cuộc sống cỏ và hoa
Sớm tắm sương trong, nắng gội hòa
Đơm sắc cho đời say ngắm mãn
Tỏa hương để gió thoảng đưa xa
Chào mây gió lãng bay lơ lửng
Đón bướm ong vờn lượn viếng qua
Thanh thản ngắm trời xanh bát ngát
An nhiên tự tại sướng ru mà…

CAO BỒI GIÀ
2-3-2025


3./ KIẾP CỎ HOA

Thăng trầm thê thiết kiếp làm hoa,
Năm tháng tươi mau héo nét hòa.
Một thuở lung linh bung thắm má,
Bao ngày nhẽo nhẹo đón sương xa.
Bình minh bướm xuống mê vờn véo,
Đêm đến nguyệt chờ tia chiếu qua.
Đông rét lạnh lùng chui trốn tuyết,
Xuân sang hực nở má mi mà!
*
Nàng hoa luôn mãi miết bên ta.

HỒ NGUYỄN (03-3-2025)


4./ KIẾP CỎ HOA




Ai đâu ước kiếp cỏ cùng hoa,
Đồng nội buồn thiu lúc thái hòa.
Mỏng mảnh ngã theo chiều gió cuốn,
Mong manh rạp dưới hạt mưa xa.
Mặc ong mặc bướm đua nhau lượn...
Bao vật bao người đạp lướt qua...
Vùi dập tàn phai trong tuyết giá,
Còn đâu xuân sắc mượt ơi mà !!!
Đỗ Chiêu Đức
03-02-2025



5./ Kính Họa Vận : AN NHIÊN-TỰ TẠI…

Bách hợp ươm mầm trỗ búp hoa
Trong trẻo giọt sương, khí thuận hoà
Hương sắc yêu kiều, mây toả khắp
Mùi vị ngọt ngào, gió vận xa
Mừng bướm ong vờn quanh quẩn lượn
Vui vân vũ thoảng nhẹ nhàng qua
An nhiên tuyết phủ lòng băng giá
Tự tại sương rơi đẹp mặn mà…

MAI XUÂN THANH
Silicone Valley March 02, 2025



6./ Ong Bướm

Ước làm ong bướm để vờn hoa
Vạn sắc muôn hương lạc thú hòa
Mép suối khe mương dù lớn nhỏ
Lưng đồi cửa động mặc gần xa
Đường xưa nắng sớm bao lần ghé
Lối cũ mưa chiều mấy lượt qua
Trắng đỏ xanh vàng khoe rực rỡ
Trà Mi mở sẳn đón nghinh mà .

LHN


7./ HOA NỞ VƯỜN THƠ .

Vườn thơ rực rỡ nở ngàn hoa
Cả một không gian nắng chiếu hòa
“ Trinh Nữ “ vài bông đùa cỏ dại
“ Phong Lan “ mấy đóa vọng mây xa
“ Phù Dung “ thắm điểm phai mầu đổi
“ Thạch Thảo “ vàng tô đậm lối qua
“ Anh Túc “ tan mê, sinh mộng huyễn
Bốn mùa say đắm sắc hương mà …

Rancho Palos Verdes 2 - 2 - 2025
CAO MỴ NHÂN



8./ Kính Họa Vận : NHỰA SỐNG & NĂNG LƯỢNG

Cỏ cây nhựa sống trổ muôn hoa…
Đồng nội nhà quê nếp thuận hoà
Thấm đẫm sương mù nghe mát rượi
Chào mời gió lạnh ở đâu xa
Bình minh ong bướm thường xuyên lượn
Rạng sáng vịt gà cũng lại qua
Ngủ nghỉ đông hàn trong tuyết trắng
Xuân đem năng lượng đẹp xinh mà…

MAI XUÂN THANH
Silicone Valley March second, 2025



9./ HOA BIẾT NÓI

Tôi lại thích người đẹp dáng hoa
Ung dung tha thướt tính ôn hoà
Môi son đỏ chót hồng đang nở
Má phấn hây hây hương thoảng xa
Tóc xoả ngang vai bồng trước gió
Mắt nhìn lóng lánh liếc yêu qua
Tranh đua ngàn sắc ngoài đồng nội
Khó sánh hoa em biết nói mà …

Yên Hà
3/3/202
5

10./ CỎ DẠI

Như đời cỏ dại thiết chi hoa
Lặng lẽ chan mưa với nắng hòa
Trụi giữa đồng không, ngày tháng quạnh
Trơ ngoài ruộng vắng, xóm làng xa
Bình minh thiếu kẻ vui vầy đến
Chạng vạng thừa người mệt mỏi qua
Gió thổi, mây bay cùng nhật nguyệt
Cổ kim muôn cảnh thế gian mà

Lý Đức Quỳnh
 4/3/2025

11./ YÊU HOA ... KIỂNG
Nương vận vui thơ thi sĩ Sông Thu

Lom khom lão trượng mải tìm hoa*
Vợ quát đành câm nín giảng hòa
Lẩn quẩn quanh vườn càng gắn bó
Cuốn trôi khắp xứ ắt lìa xa
Bà già khó ngắm nhưng còn đó
Gái trẻ ưa nhìn ắt chóng qua
Vất vả nguyên tuần cày ná thở
Xả hơi giải trí tí thôi mà 

Nông gia hai lúa miệt vườn New Jersey 
* Cuối tuần hai lúa lang thang tới mấy Green House (nhà kiếng trồng hoa)tìm mua kiểng giá rẻ. Thím hai gọi phone hỏi:"Ông đang ở nơi mô?"
 Hai lúa trả lời tỉnh queo:
"Goa đang làm KHÁCH TÌM HOA KHÔNG BIẾT NÓI"


12./ Yêu Hoa 

Sao tình mãi luyến những màu hoa 
Buổi sớm sương trong giọt tẩm hòa 
Nụ tỏa hương thơm kề nắng thấp 
Em chào gió mát rảo trời xa
Con người mến lắm vờn quanh lại 
Cánh bướm thương nhiều lượn đảo qua
Nét đẹp dâng đời thêm hạnh phúc
Nhìn bông cỏ dại vẫn xinh mà 
     
 Minh Thúy Thành Nội 
         Tháng 3/4/2025

Phở Xe Lửa, ông Toàn Bò và chợ Eden - Pham Thành Châu

 Phở Xe Lửa, ông Toàn Bò và chợ Eden

Tiểu bang Virginia và các vùng phụ cận (Washington DC, Maryland) có độ bốn, năm chục nghìn người Việt, có thương xá Eden (gọi là chợ Eden) với hàng trăm cửa tiệm. Mỗi cuối tuần hoặc ngày lễ, người Việt các nơi tụ về chợ Eden để ăn uống, mua sắm và lang thang trên các hành lang chợ...cho v

Trước năm 1980, người Việt chưa có bao nhiêu, chợ Eden gần như hoang phế, cỏ mọc tùm lum, vài cửa hàng lèo tèo. Khi người Việt đến mướn chỗ để buôn bán, chợ trở nên sầm uất.

Chủ chợ là người Do Thái, bắt đầu lên giá mướn, cứ lên giá liên tục, hiện nay hình như 50 đô la cho mỗi square foot (một năm) và có thể sẽ lên giá nữa. Tôi không biết giá đó mắc hay rẻ, nhưng đã có nhiều bà tưng bừng khai trương; và ít lâu sau bán nhà để trả tiền mướn chỗ trước khi "âm thầm dẹp tiệm". Bà nầy rút lui thì bà kia nhào ra làm con thiêu thân. Tôi nói ;bà; vì

đa số các bà mở tiệm ăn. Ở nhà, nấu dở, nhưng chồng con ;phảikhen ngon, các bà tưởng thật, bèn mở tiệm ăn. Để rồi mất ăn, mất ngủ và mất nhà. 

 Chợ Eden là chợ duy nhất ở vùng Đông Bắc Hoa Kỳ không có người ngoại quốc, nghĩa là người bán, người mua và người đi chơi toàn người Việt. Hiếm hoi lắm mới thấy một bà dẫn ông chồng Mỹ đi ăn tiệm.

***

Chợ Eden có nhiều tiệm ăn, trong đó có tiệm phở Xe Lửa của ông Toàn Bò là nhiều người lui tới, vì đó thường được làm điểm hẹn của bạn bè phương xa đến Virginia. Ông từ Florida lên, bà từ California qua, cứ hẹn gặp nhau ở tiệm phở Xe Lửa của ông Toàn Bò là ai cũng biết,cũng đến đúng chỗ. Ông chủ tiệm phở tên Nguyễn Thế Toàn nhưng mọi người gọi ông là Toàn 

Bò, mặc dù ông ta vẫn đi trên hai chân như người bình thường. Trong tiệm, ông dành sẵn một bàn riêng cho bạn bè. Họa sĩ, nhà báo, nhà thơ, nhà văn...hoặc không nhà  gì cả cũng có thể đến ngồi tán phét bao lâu cũng được. Lại có sẵn một bàn cờ tướng cho thiên hạ chơi, giống như quán cắt tóc bên đường ở Việt Nam vậy. Có điều lạ là ngồi vào bàn đó, không ông nhà báo

nào nói về báo chí, không ông văn, thi sĩ nào nói chuyện văn chương, thi phú mà toàn những chuyện tào lao thiên địa, mỉa mai, chọc ghẹo nhau để cười với nhau. 

Riêng ông chủ Toàn Bò, vốn là luật sư trước 75, nên khi nói chuyện, ông ta lý luận rất vững chắc, tam đoạn luận  đàng hoàng, cho nên dù bạn là nhà hùng biện, khi tranh luận với ông ta,

bao giờ bạn cũng đuối lý. Sau khi đã chiếm thượng phong, ông ta bồi thêm một câu mỉa mai để quí vị ngồi quanh bàn cười khà khà. Nhiều ông không biết đó là giỡn chơi nên tự ái, không thèm ghé tiệm nữa.

  

Ông Toàn Bò không bao giờ bước ra khỏi tiệm phở. Sáng đến mở cửa tiệm, tối đóng cửa tiệm, về nhà. Quan, hôn, tang, tế... không có ông ta. Bạn là bạn thân của ông ta, lăn ra chết, chưa chắc ông ta đến vĩnh biệt bạn. Lời chia buồn trên báo thì có. Nhưng đừng tưởng ông ta không ra khỏi tiệm mà kiến thức của ông ta không được cập nhật hóa. Cứ thấy ông ta ngồi lim dim

mắt mà tưởng ông ta tham thiền nhập định, chuyện thế gian gác bỏ ngoài tai. Không phải vậy.

Thiên lý nhĩ đấy! Ngồi trong tiệm phở mà biết chuyện ngàn dặm. Bạn thử đến và khơi mào ;Hôm qua, ông X. bị sao đó, nghe nói đã đưa vô bịnh viện rồi. Tôi định rủ vài ông nữa cùng đến thăm... Tức khắc bạn sẽ được điều chỉnh Trễ rồi ông ơi! Vừa tắt thở lúc một giờ sáng, đã đưa sang nhà q uàn rồi. Ông có muốn chia buồn thì ghi tên vào tờ giấy đằng kia, để đưa lênbáo

Nhiều lúc thấy một ông, bà nào đó thì thầm với ông Toàn Bò. Rất có thể (có thể thôi), tình báo nước ngoài đến mua tin tối mật của nước Mỹ đấy.    

   Phở Xe Lửa của ông Toàn Bò là tiệm duy nhất trên nước Mỹ có một tủ sách đồ sộ và trên tường treo đầy tranh. Không phải tranh trang trí như vẽ tô phở, con cá chiên, chùm nho, chai rượu hoặc tranh tào lao, rẻ tiền... mà là tranh nghệ thuật của các họa sĩ danh tiếng. Tranh chính gốc chứ không phải bản sao. Người ta hỏi mua, ông không bán.

 Hầu như họa sĩ nào đến tiệm phở của ông Toàn Bò đều phác họa cho ông ta một tấm chân dung. Bức nào cũng vẽ ông ta cười toét miệng đến mang tai. Vì dung nhan mùa hạ ông ta  không khá lắm, nên gặp họa sĩ trừu tượng, ấn tượng, biểu tượng, siêu thực hoặc hậu hiện đại... thì dung nhan đó được vẽ thành của người khác. Không giống ai!

Ủy Ban Thường Trực (ngồi nhiều nhất) ở phở Xe Lửa cũng khá đông. Ông Cò Ly, nhà (bán) báo, có sạp báo trước cửa phở Xe Lửa, chỉ mở cửa tiệm sáng thứ Bảy và Chủ nhật, ngày thường ông bận nhổ lông mày, đấm lưng cho người đẹp. Họa sĩ Tấn Đức có tiệm khung hình giảm giá 75%. Ông Bình Gió Mới đã đóng cửa tờ Gió Mới. Ông Bạch Thái Hồ, gặp ai cũng mở

máy ảnh ra, đòi chụp hình

 Ngồi yên... Xong rồi! Hình sẽ đẹp lắm đấy! Ông Ngô Đình Châu,

vũ sư điệu cha cha cha vì bị stroke, đi lạng quạng như nhảy cha cha cha. Ông nầy vừa ngồi xuống lại lò mò ra ngoài tiệm ba mươi giây khói lửa (hút thuốc). Ông cựudược sĩ Thịnh, vô tiệm, ngồi xuống là mở máy nói. Thấy tôi thì kêu lên ;Vua phịu!  (phịa?) Coi bộ ông ta giỏi như bác sĩ, bịnh gì cũng biết, thuốc gì cũng biết. Bịnh hoạn, cứ hỏi ông ta, miễn phí. Ngày xưa, ở

Việt Nam, đau đầu, nhức răng, trẻ khóc đêm...cứ bịnh gì, cứ ra tiệm thuốc tây khai bịnh với dược sĩ, mua thuốc về uống, công hiệu như thần. Ông bác sĩ Dương Quang Hớn, chuyên về mắt, nhưng bịnh nhân đến chữa trị phải chuẩn bị đôi tai để nghe ông ta nói liên tục những chuyện ít liên quan đến mắt. Trước đây còn có ông Giang Hữu Tuyên, chủ báo Hoa Thịnh Đốn

Việt Báo, nổi tiếng với bài thơ Trời Mưa Đi Phát Báo chưa vào tiệm đã nghe oang oang giọng ông ta. Năm kia, ông ta bị đứt gân máu và biến mất trên thế gian (quá cố).

    Riêng họa sĩ Đinh Cường, tôi xin dài dòng một chút. Ông Đinh Cường rất nổi tiếng, được nhiều người viết và đọc về ông ta trên net trên báo vì những chuyện không ăn nhậu gì đến hội họa cả. Ông nầy ít nói nhưng vẽ thì đẹp. Ở Sài Gòn, đã có tranh giả của Đinh Cường. Người nào ra

sách, thơ mà có cái tranh bìa của Đinh Cường thì tác phẩm trở nên sang trọng và giá trị ngay.

Ông ta rất thiện chí, ai xin tranh bìa cũng cho, có khi đưa ra nhiều bức để người xin lựa chọn.

Tôi hỏi  Phải chụp hình, sang hình tranh mình rồi đưa cho người ta. Có cà phê cà pháo gì không?;

Chỉ có tờ Đặc San Cựu Sinh Viên Hành Chánh Miền Đông có tặng chút chút để uống cà phê thôi. Nhưng tờ đó mỗi năm chỉ ra một lần! Có thể xếp quí vị xin tranh bìa kiểu ;chùa nầy (trong đó có tôi) thuộc giai cấp bóc lột và trơ trẽn. Trơ trẽn mà tưởng như mình ban ơn cho ông ta, chỉ thiếu điều chưa nói Ông hân hạnh lắm mới được tôi dùng tranh ông làm bìa đại tác

phẩm của tôi đấy nhé! Nói thế nhưng không phải ai cũng vô ơn cả. Có nhà thơ Thái Thụy Vi, khi xin tranh bìa đều có cà phê, cũng chút chút, để tỏ lòng trân trọng và biết ơn. Ông nhà thơ nầy yêu màu tím vô cùng. Thi phẩm nào cũng tràn trề màu tím. Cái tranh bìa cũng màu tím. Một lần, đã xin được tranh bìa màu tím cho tác phẩm của mình, mấy hôm sau, nhà thơ lại xin được

gặp họa sĩ ở tiệm cà phê. Trò chuyện một lúc, ông Thái Thụy Vi dúi vào tay ông Đinh Cường một tờ bạc

anh bìa đẹp lắm, nhưng nhờ anh cho thêm màu tím vào cho tím hơn nữa

Màu sắc, đậm nhạt được đánh giá bằng tiền? 

Trở lại tiệm phở Xe Lửa của ông Toàn Bò. Chủ nhật nào tôi cũng rủ họa sĩ Đinh Cường ra đó uống cà phê. Tôi có viết linh tinh chút đỉnh, được quí vị ngồi ở bàn thường trực đó vinh danh là nhà văn Tôi khoái lắm. Sau lại được thăng cấp thành nhà tiểu thuyết tôi càng khoái, mặt vênh lên. Không ngờ cái mỹ danh  nhà tiểu thuyết bị rút gọn thành  nhà tiểu 

 Họa sĩ Đinh Cường cũng được vinh danh là ;đại họa sĩ. Cũng xứng thôi. Nhưng rồi được rút lại thành đại họa. Thế là mỗi khi chúng tôi bước vào tiệm phở Xe Lửa, quí vị đó nhao nhao lên

 Chào nhà tiểu. 

Chào đại họa gia!

Pham Thành Châu *


Vài hàng về tác giả

Tác giả sinh quán tại Hội An, Quảng Nam, tốt nghiệp Đốc sự 14 viện quốc gia hành chánh, cựu tù nhân chính trị, hiện định cư tại Springfield, Virginia.

Nhà văn Phạm Thành Châu đã cộng tác với các báo Văn, Thế Kỷ 21 và có ba tập truyện ngắn đã xuất bản. “Nhân vật trong truyện của anh thật tuyệt vời! Họ chung tình quá sức”. Nhà văn,nhà biên khảo Võ Phiến khi đọc truyện của PhamThành Châu đã nhận xét như trên.

Sau đây là ba tập truyện ngắn của ông.

Bưc hoạ khoả thân

Nhớ Huế

Lý lẽ của trái tim

Thứ Tư, 5 tháng 3, 2025

Thơ XH Vui : SI TÌNH CÒN SỢ GÁI (Hương Lan và Ngọc Ánh nguoideplongyen

 Tranh Lê thị Lựu(1911-1988
 Bài xướng

SI TÌNH CÒN SỢ GÁI
(nđt)
Nhìn anh sợ gái tủi thân mình
Dẫu mộng hôm rồi rủ tới dinh
Buổi dẫn nào chơi dù gợi tính
Ngày mong chỉ đón kệ đi rình
Mơ lần dãn trí hồng câu thịnh
Nhớ lượt reo hồn tỏ ngữ minh
Gọi những vần thơ về tán tỉnh
Mà nghe thất vọng bởi si tình
02.03.2024
Hương Lan


Bài hoạ
PHẬN GÁI 12
(nđt)
Liễu yếu đào thơ hỏi bậu mình
Bao giờ mới được giải về dinh
Vì thân thục nữ nhiều toan tính
Bởi phận thuyền quyên mãi miết rình
Những tưởng trăng đầy xuôi nước thịnh
Đâu ngờ hạn đáo trở nguồn ninh
Cầu mong mãi cuộc đừng suy tính
Chỉ tiếc rằng ai đã tuyệt tình
Ngoc Anh Nguoideplongyen
02/03/2024

THẬT LẠ - Thơ Thái Huy Và Thơ Họa


THẬT LẠ?

Diễm kiều thanh sắc của quỳnh hương
Tối nở xuyên trăng đẹp lạ thường
Cánh trắng tinh tuyền khoe dưới nắng
Nhụy vàng đôn hậu ẩn trong sương
Cho dù cuộc sống không lâu lắc
Cũng đủ trần ai mãi luyến thương
Thiên hạ biết bao lời tán tụng,
Diễm kiều thanh sắc của quỳnh hương.

Thái Huy (Feb/01/25)

Thơ Họa :


HỌA 1 :  ĐÓA QUỲNH HƯƠNG

Sắc thắm đóa quỳnh tỏa ngát hương,
Bâng khuâng khách lạc cỏi nghê thường.
Búp lòe trắng mịn đưa khoe nắng,
Nhụy ửng bung chùm hứng đón sương.
Ngắn ngủi bến trần ai hiện hữu,
Mân mê dương thế ngụp ngàn thương.
Hoa xinh kéo gởi lê nguồn hứng,
Quỳnh gợi bao cuồng mê nhớ hương.
*
Quỳnh neo ấm đậm ngất ngơ vương!

HỒ NGUYỄN (22-02-20255)



2./ HOA QUỲNH

Tuyệt mỹ hoa quỳnh sắc lẫn hương

Đêm trăng bung cánh chớ xem thường
Mùi thơm ngào ngạt loang trong gió
Sắc đẹp diễm kiều lộ dưới sương
Thoáng phút cùng vui chung thế sự
Sao lòng mãi giữ những niềm thương
Canh khuya vằng vặc đài khoe nõn
Tuyệt mỹ hoa quỳnh sắc lẫn hương
  


Trần văn Hạng

3./   KHƠI DẬY

Đêm nở hoa Quỳnh thơm ngát hương 
Dưới trăng khơi dậy khúc nghê thường 
Sớm mai nắng chiếu tia khoe sắc 
Chiều lại êm đềm phủ ánh sương 
Trần thế dù trăm ngàn nghịch cảnh 
Trời ban giây phút gợi tình thương 
Toả lòng xao xuyến khuya say ngắm 
Đêm nở hoa Quỳnh thơm ngát hương ..
                         Yên Hà 
                       23/2/2025  

4./ QUỲNH TÍM


Tuyệt diễm nàng Quỳnh tỏa ngát hương

Ngẩn ngơ như lạc chốn nghê thường

Búp xòe Tím thắm khoe trong sáng

Nhụy lộ trắng tinh để hứng sương

Đêm xuống ấp e phô cánh nõn

Ngày lên rực rỡ tỏ tình thương

Lả lơi đôi lúc rồi tàn úa

Tuyệt diễm nàng Quỳnh tỏa ngát hương


Tha Nhân 

Camthành Feb 23rd, 2025



5./ HƯƠNG QUỲNH HOA


Quỳnh hoa bát ngát một đêm hương
Ngây ngất trong ta những dị thường
Đôi phút miên man dường ảo nguyệt
Vài giờ chìm đắm tựa mờ sương
Chỉ thôi ngắn ngủi niềm mê đắm
Mà trót âm thầm nỗi mến thương
Đài các nhuỵ rơi vàng rạo rực
Tinh khôi còn thoáng đượm dư hương.

Lê Mỹ Hoàn

2/2025

6./  Hoa Quỳnh 


 Khởi sắc khoe màu nở ngát hương 
Đêm trăng chiếu xuống cảnh xinh thường 
Say mê cánh nụ hòa làn nắng 
Đắm đuối hoa Quỳnh bám giọt sương 
Ngõ mộng nàng lay đùa luyến ái 
Qua thềm gió ngả cợt yêu thương 
Đầy câu diễn đạt tình thi phú
Khởi sắc khoe màu nở ngát hương 
      
   Minh Thúy Thành Nội
             Tháng 3/1/2025

7./ Kính Họa Vận : MỘT ĐOÁ HOA QUỲNH

Hoàn thiện trang đài đẹp dạ hương 
Hoa vương mỹ mạo há xem thường 
Giữa đêm duyên dáng mơ hàn nguyệt
Rạng sáng yêu kiều ước lạnh sương 
Một kiếp phù du ai mất nhớ 
Chiếc thuyền bào ảnh kẻ còn thương 
Quỳnh hoa tuyệt sắc xinh thơm ngát 
Hoàn thiện trang đài đẹp dạ hương…

MAI XUÂN THANH 
Silicone Valley March 3rd, 2025


8./ Thăm vườn hoa

Dạo bước thăm vườn ngắm sắc hoa
Xác xơ lá rụng giạt thu hòa
Còn đâu bóng dáng bay ong bướm
Lử khách ngang qua nỗi xót xa
Ngẩm nghỉ bùi ngùi muôn vạn biến
Bơ vơ xúc cảm đoạn trường qua
Xa xa cánh én khung trời cũ
Gục ngã tiêu sầu nhân ảnh mà


Đông Thành

9./ 
MONG BẠN với HOA
Nương vận họa: Cỏ Hoa

Mong rằng xinh đẹp thể loài hoa
Mong sống bình yên với thuận hòa
Mong ấy hẳn nhiên là rất khó
Mong kia hy vọng đến không xa
Mong tìm lại được thời gian mất
Mong kiếm cho ra khoảnh khắc qua
Mong những chiều vàng le lói nắng,
Mong luôn có bạn ở bên mà…

Thái Huy Mar/03/25

10./ Đêm trăng đón hoa quỳnh.

Đêm về,ngóng đợi phút thơm hương,
Trắng toát xiêm y,đẹp lạ thường
Dáng dấp đài trang,phong kín nhuỵ
Dung nhan diễm lệ,thoáng hơi sương
Thi nhân chả trách từng say đắm
Kẻ sĩ không từ mãi luyến thương
Cũng nở về đêm như dạ lý,
Khác là…ngóng đợi phút thơm hương!

ThanhHoà 
04/03/2025



11./ 
KÍNH HỌA : THƯƠNG TIẾC QUỲNH HOA.
Thương tiếc Quỳnh Hoa đẹp sắc hương.
Về đêm hoa nở lạ ngày thường.
Nhụy vàng cánh trắng lung lay gió,
Phảng phất mùi thơm ẩn dưới sương.
Tối nở sáng tàn trong ánh nắng,
Phù du phận bạc thấy mà thương.
Nhìn hoa tàn rũ tim rung động.
Một thoáng suy tư đóa Dạ Hương.

Mỹ Nga. 05/03/2025 AL,05/02/Ất Tỵ.


Phổi bằng sắt nghĩa là gì ?

 Lần đầu tiên tôi nghe nói về điều này; tôi hỏi AI thì được biết như sau:

----------------------------
người bị sốt tê liệt dùng phổi bằng sắt nghĩa là gì
ChatGPT said:

Người bị sốt tê liệt dùng "phổi bằng sắt" có nghĩa là bệnh nhân bị bại liệt nặng (do virus poliovirus gây ra) phải sử dụng một thiết bị y tế đặc biệt gọi là “Iron Lung” (phổi sắt) để giúp họ thở.

Giải thích cụ thể:

  • Sốt tê liệt (poliomyelitis - bại liệt) là một bệnh do virus bại liệt (poliovirus) tấn công hệ thần kinh, có thể gây tê liệt cơ bắp, bao gồm cả cơ hô hấp.
  • Khi cơ hô hấp (cơ hoành) bị tê liệt, bệnh nhân không thể tự thở.
  • Phổi sắt (Iron Lung) là một thiết bị hỗ trợ hô hấp được phát minh vào những năm 1920-1930, hoạt động bằng cách tạo áp suất âm để giúp phổi giãn nở và co lại, thay thế chức năng thở tự nhiên.

Cách hoạt động của phổi sắt:

  • Bệnh nhân nằm bên trong một buồng kim loại kín, chỉ để lộ đầu ra ngoài.
  • Máy sẽ tạo áp suất âm bên trong buồng, (hút bớt không khí ra), giúp không khí tràn vào phổi bệnh nhân (hít vào).
  • Sau đó, máy sẽ tăng áp suất, giúp bệnh nhân thở ra.

Tại sao phổi sắt quan trọng?

  • Trước khi có máy thở hiện đại, Iron Lung là cách duy nhất giúp bệnh nhân bại liệt hô hấp được.
  • Vào thời kỳ dịch bại liệt bùng phát (đặc biệt là vào những năm 1940-1950), hàng ngàn bệnh nhân phải sống trong thiết bị này.

📌 Ngày nay: Nhờ vắc-xin bại liệt, bệnh này gần như đã được xóa sổ, và phổi sắt không còn được sử dụng rộng rãi nữa. Tuy nhiên, vẫn còn một số ít người sống sót từ đại dịch bại liệt trước đây vẫn đang sử dụng nó.

(tội nghiệp ghê chưa ? Mấy chục năm nằm đó, đại tiểu tiện tại chỗ ?)

======================
Đỗ Thị Thuấn

Thứ Ba, 4 tháng 3, 2025

KÝ ỨC KỲ THI TUYỂN VÀO ĐỆ THẤT NĂM 1955 / Nguyễn Cang

 


( Bài viết riêng tặng các bạn đã một thời theo học tại trường Nam, Nữ Tiểu học TN, để nhớ về Thầy Cô, trường lớp, bạn bè xưa…)

Năm 1954 là năm đầu tiên mà kỳ thi tuyển vào đệ thất trường công lập được mở ra tại tỉnh nhà Tây Ninh. Năm ấy tôi đang học lớp nhứt thầy Lung ở trường Nam Tiểu Học TN. Lớp thầy Lung nằm ở đầu dãy bốn lớp nhứt ( bây giờ gọi là lớp 5) tính từ ngoài vào trong. Thầy có dáng hơi lùn, nước da trắng, rất năng nổ nhiệt tình trong công tác giảng dạy. Thầy ít khi đánh học trò, tính nầy khác hẳn với thầy C. mà tôi đã trình bày trong bài viết khác .Tôi cảm thấy nhẹ nhàng khi học với thầy.Cuối năm đó tôi thi vào đệ thất trường công. Trước khi bắt đầu câu chuyện mời bạn thưởng thức một bài văn rất hay mà thời đó học sinh nào cũng thuộc nguyên bài hoặc một phần bài. Đó là bài TÔI ĐI HỌC của Thanh Tịnh. Đọc bài nầy để nhớ lại tuổi thơ cuả mình.
Tôi Đi Học
Thanh Tịnh
Hằng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường.
Tôi quên thế nào được những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cánh hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng. Những ý tưởng ấy tôi chưa lần nào ghi lên giấy, vì hồi ấy tôi không biết ghi và ngày nay tôi không nhớ hết. Nhưng mỗi lần thấy mấy em nhỏ rụt rè núp dưới nón mẹ lần đầu tiên đi đến trường, lòng tôi lại tưng bừng rộn rã.
Buổi mai hôm ấy, một buổi mai đầy sương thu và đầy gió lạnh, mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp. Con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần, nhưng lần này tôi tự nhiên thấy lạ. Cảnh vật chung quanh tôi đều thay đổi, vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn: hôm nay tôi đi học. ..
Buổi sáng hôm ấy ( năm 1954) tôi thức dậy thật sớm, nhìn đồng hồ chỉ 6 giờ sáng. Chín giờ mới bắt đầu thi, tôi ngồi tại bàn viết, cầm sách ôn lại mấy công thức toán. Kỳ thi đệ thất nầy gồm 2 môn Toán và Tập làm văn. Môn Toán thì tôi khá vững còn Tập làm văn thì quá bết, tôi hy vọng lấy điểm Toán bù lại Tập làm văn. Sở dĩ tôi khá Toán là vì trước ngày thi 2 tháng tình cờ tôi thấy bạn Nguyễn Văn Hai ( nhà bên kia cầu Quan, đầu chợ Tây Ninh), trong giờ học cứ kéo ra đẩy vào cuốn sách trong hộc bàn mà tôi không biết sách gì. Tôi tò mò thò tay lấy quyển sách, thật bất ngờ đó là quyển “147 Đề Thi Toán Đệ Thất Trung Học” của tác giả Bùi Văn Bảo. Các đề thi đều được giải sẵn. Tôi ngạc nhiên thích thú vì từ trước tới giờ tôi không nghe ai nói cũng chẳng thấy ở đâu bán sách nầy. Tôi mừng trong bụng, đợi giờ chơi tôi năn nỉ bạn mượn sách 1 tuần. Bạn Hai từ chối, tôi năn nỉ tiếp, sau cùng bạn cho mượn một đêm, ngày mai đem trả. Tối hôm đó tôi thức suốt đêm chép được cả thảy 10 bài. Từ đó ngày nào tôi cũng luyện toán theo đề thi. Kết quả tôi làm trúng bài toán, thi đậu vào đệ thất trường công Tây Ninh năm 1954. Đó là chuyện về sau còn bây giờ tôi đang chuẩn bị đến trường thi…
Đúng 8 giờ kém 15, má tôi múc cho tôi một chén cháo chan nước mắm, bảo tôi ráng ăn cho chắc bụng . Ăn xong má tôi dẫn tôi đi thi. Con đường tới trường Tiểu học TN tôi vẫn đi hằng ngày nhưng hôm nay tự dưng thấy lạ. Ba tôi bận đi làm sớm nên má thế, má nói sợ tôi chễnh mãng dọc đường trễ giờ thi. Má cẩn thận ghê ! Đi bộ độ 20 phút thì tới trường . Lúc nầy trước cổng trường đã đông đảo học sinh từ các quận, xã, xa xôi trong tỉnh về dự thi, có bạn được cha mẹ đưa đi giống như tôi vậy. Có bạn mang theo tập vở tranh thủ ôn bài khiến không khí căng thẳng, càng thêm hồi hộp.
Rồi cổng trường mở ra, học sinh ùa vào , tôi theo bạn bước vào lớp, má tôi nhìn theo cho tới khi tôi mất hút.
Bỗng có tiếng trống vang lên báo hiệu giờ thi băt đầu. Tôi nhìn lên bảng chép đề thi, tay run run vì thấy đề thi giống bài trong sách tôi đã ôn tập 2 tháng nay. Tôi làm bài một cách ngon lành, xin chép lại đề thi theo trí nhớ sau gần 70 năm đi qua, bây giờ đã nhạt nhòa theo năm tháng.
Bài toán: Có 2 động tử khởi hành cùng một lúc 8 giờ sáng ở hai nơi, đi gâp nhau. Người thứ nhứt đi bộ từ A, người thư nhì đi xe đạp từ B.Vận tốc người A là 4km/giờ, người B là 6km/giờ. Đoạn đường AB dài 20km. Nhưng người A lại khởi hành trước 1 giờ, sau đó
nghỉ mệt 30 phút rồi tiếp tục đi. Hỏi:
1/ Thời gian mất của mỗi người?
2/ Chỗ gặp nhau cách B bao nhiêu Km? Cách A bao nhiêu km?
3/ họ gặp nhau lúc mấy giờ?
Bài làm của thí sinh Cang Nguyễn:
A____C____________________B
(V1)---> <----(V2)
Người đi bộ đi trước 1 giờ tới C. Như vậy AC dài : (4km).(1giờ)= 4km.
Đoạn đường còn lại CB: 20km- 4km=16km
Thời gian mất mỗi người ở đoạn đường còn lại CB: 16km: (4km+6km)=1.6 h= 1h 6/10 =1h 3/5= 8/5 h = 1h 36 phút)
Vậy người đi bộ mất cả thảy: 1h+30 phút +1h36 phút=2h 66 phút= 3h 6 phút
Ngưới đi xe đạp mất : 1h 36 phút
Chỗ gặp nhau cách B: (6km).( 8/5)= 9.6 km
Chỗ gặp cách A: 20 km- 9.6km = 10.4 km
Gặp nhau lúc: 8h+1h36 phút =9h 36 phút
Kêt quả kỳ thi năm đó tôi đậu vào đệ thất hạng 60/120, nhập học khóa 1 ngày 15/9/1955.
Cám ơn các bạn đã theo dõi bài viết.
Nguyễn Cang ( Jan. 9, 2024)


BÊN DÒNG AN GIANG - Thơ Lê Mỷ Hoàn và Thơ Họa


BÊN DÒNG AN GIANG

An Giang vờn sóng nước in sâu
Tà áo ai buông thả nhịp cầu
Như cuộn mây hồng vương nẻo ấy
Tựa màu lúa ửng đến nơi đâu
Chim bằng cánh mỏi thương tình cũ
Thuyền mộng buồm say nhớ thuở đầu
Thơm ngát hương cau bờ xóm vắng
Mắt thu huyền lóng lánh đêm thâu.

Lê Mỹ Hoàn
2/2024

Thơ Họa:


1./ DÒNG SÔNG KỶ NIỆM


Hậu Giang bát ngát một dòng sâu
Nước cuộn vờn soi những bóng cầu
Sáng bảnh rộn ràng nghe sóng vỗ
Chiều về mờ ẩn thấy bờ đâu
Người xưa lỗi hẹn quên lời ước
Bến cũ trao duyên nhớ buổi đầu
Xóm vắng giọng hò êm ái quá
Xao lòng biết mấy suốt canh thâu

CAO BỒI GIÀ
27-2-2025


2./ MÃI ĐỢI…

Một tối êm đềm giấc ngủ sâu
Chiều qua rảo bước đợi bên cầu
Đi về ngõ nọ dừng thôn đấy
Ghé lại phương nầy hỏi dáng đâu?
Buổi ấy ghi lòng duyên phận hẩm
Chừ nay gởi gió nụ hôn đầu
Mơ màng nghĩa dệt lòng chua xót
Khắc khoải canh trường trọn suốt thâu!

Như Thu
02/27/2025


3./ TÌM BÓNG XƯA


Nắng nhạt bên bờ ngắm nước sâu
Sông Hương gió lộng sát chân cầu
Lời kinh ảo não hòa nơi đó
Tiếng mõ u trầm vọng chốn đâu
Trở lại đường xưa tình thủa trước
Quay lui bến cũ mộng ban đầu
Sầu dâng khóe mắt tường rêu đổ
Bóng hắt đèn vàng giữa cảnh thâu

Minh Thúy Thành Nội
Tháng 2/27/2025


4./ DÒNG AN GIANG


Dòng nước An Giang ngắm thật sâu
Áo dài lướt thướt quyện trên cầu
Chim cò thẳng cánh xa xôi ấy
Sóng lúa vàng bông tít tắp đâu
Hẹn biển đồng song duyên nợ cuối
Thề non đôi lứa mối tình đầu
Hương cau thơm ngát, trầu xanh lá
Gà gáy canh tàn bấc lụn thâu….

MAI XUÂN THANH
Silicone Valley February 27, 2025

5./ THU BỒN, SÔNG QUÊ TÔI.

Thu Bồn xanh biếc một dòng sâu
Mặt nước lăn tăn gợn dưới cầu
Rợp mát, tàn cây che trước mặt
Lung linh, ánh nắng tỏa trên đầu
Âm thầm bến nước... chờ ai thế ?
Lạc lõng con thuyền...đến chốn đâu ?
Mây trắng ngàn đời trôi lặng lẽ
Trăng vàng soi bóng suốt canh thâu.

Sông Thu
( 28/02/2025 )



6./ SÔNG QUÊ


Sông Vệ, nước xanh rộng lại sâu
Mơn man,sóng vỗ dưới chân cầu
Hàng cây năm cũ hoài nơi ấy
Bóng dáng người tình mãi chốn đâu?
Bến đợi ai về, chờ mắt đỏ
Thuyền đi kẻ nhớ, luyến ân đầu
Đêm nay trăng tỏ,trời thanh mát
Lặng lẽ ta ngồi thức suốt thâu.

LAN.
(28/02/2025)


7./ BÊN DÒNG AN GIANG

Sóng biếc An Giang in nước sâu,
Hàng tre lắt lẻo bóng in cầu.
Thất Sơn lả lướt qua bao nẻo ?
Châu Đốc uốn quanh cuốn những đâu ?
Giặt yếm trên sông cô yếm thắm,
Chèo trăng rẽ nước bóng trăng đầu.
Chuyền tay duyên dáng nàng thôn nữ...
Múc ánh trăng vàng đổ suốt thâu !...

Đỗ Chiêu Đức
02-28- 2025



8./ DÒNG AN GIANG

(Họa hoán vận)

Tân Châu an tịnh khởi giang đầu
Tiền Hậu xuôi dòng mặc đến đâu (*)
Châu Đốc trời trong nhìn thấy núi
Long Xuyên trăng sáng mộng qua cầu
Thông thương phố thị tàu xuôi ngược
Bồi đắp ruộng đồng nước cạn sâu
Tiền Hậu nối liền quanh Chợ Mới
Vàm Nao sóng vỗ suốt canh thâu...

(Phan Thượng Hải)
2/28/25

(*) Chú thích: Sông Tiền (Tiền giang) và sông Hậu (Hậu giang).


9./ SÓNG NƯỚC SÔNG HÀN

Sóng nổi sông Hàn vọng thẳm sâu
Sương khuya thả lỏng mấy vài cầu
Tiên Sa thủa trước đường xa quá
Đà Nẵng thời nay đò trốn đâu
Người bỏ Mỹ Khê về bến cạn
Kẻ qua Cẩm Tú nhớ giang đầu
Nhưng không ai đứng nhìn Non Nước
Cứ mỗi đêm dài một bóng thâu …

Utah 28 - 2 - 2025.
CAO MỴ NHÂN



10./ TÂY ĐÔ THƯƠNG NHỚ

Trở lại quê nhà… hít thật sâu
Xóm Chài nay đã bắc ngang cẩu!
Ninh Kiều ngày đó giờ thay khác?
Vườn Ổi bi chừ tìm ở đâu!?
Con phố tuổi thơ mơ ước hẹn
Dòng sông soi bóng mối tình đầu
Tây đô thương nhớ! Ai còn nhớ ?
Nửa mảnh trăng thề vắng lạnh thâu

Kiều Mộng Hà
March.01.2025



11./ ĐÊM HƯƠNG GIANG


Thuyền trăng rẽ sóng giữa đêm sâu
Lặng lẽ xuyên không bóng chiếc cầu
Vỹ Dạ mây chờ đò tới rước
Trường Tiền gió lộng khách về đâu
Bâng khuâng Bến Ngự niềm mơ cũ
Rạo rực Kim Long giấc mộng đầu
Trầm bổng Nam bằng lay khóm trúc
Chuông chùa Thiên Mụ vọng canh thâu…

Lý Đức Quỳnh
1/3/2025



 12./  BẾN  PHÀ  XƯA

Bến phà Cao-Lãnh nước cuồn sâu
Tà áo người xưa rộn rã cầu.
Chiếc bắc thân thương giờ mất biệt
Con đò mòn mõi đã còn đâu !
Sông Tiền êm ả đêm thanh xóm
Dòng Hậu mênh mông sóng bạc đầu.
Nhớ những lần đi bao kỷ niệm
Thả hồn theo gió dưới trăng thâu.
        Mailoc 
     03-01-25


HỌA 13: DÒNG SÔNG MƠ MỘNG

Sóng nước lờn vờn buông lắng sâu,
Nàng thơi thả dáng bước qua cầu.
Mắt nhìn mê mẩn theo dòng dạt,
Lòng cuộn mơ màng nghĩ tận đâu!
Lữ khách tưởng như hồn thất lạc,
Thi nhân mộng mị mối tình đầu.
An Giang lơi lả quanh co xóm,
Năm tháng mịn màng rủ giấc thâu.
*
Người xưa bến hẹn đã về đâu?

HỒ NGUYỄN (02-3-2025)

NGƯỜI ĐÀN BÀ THỨ HAI

 

( Tặng những Cô , Dì … đã - đang - sẽ làm mẹ chồng)

Mẹ đừng buồn khi anh ấy yêu con
Vì trước con anh ấy là của mẹ
Anh ấy có thể yêu con một thời trai trẻ
Nhưng suốt đời anh yêu mẹ, mẹ ơi!!
Mẹ đã sinh ra anh ấy trên đời
Hình bóng mẹ lắng vào tim anh ấy
Dẫu bây giờ con được yêu đến mấy
Con vẫn chỉ là người đàn bà thứ hai
Mẹ đừng buồn mỗi hoàng hôn hay mỗi sớm mai
Anh ấy có thể nhớ con hơn nhớ mẹ
Nhưng con chỉ là cơn gió nhẹ
Mẹ mãi là bờ bến của đời anh
Con chỉ là cơn mưa mỏng manh
Mọi người đàn bà khác có thể thay thế con trong trái tim anh ấy
Nhưng có một tình yêu suốt đời âm ỉ cháy
Anh ấy chỉ dành cho mẹ, mẹ ơi!
Anh ấy có thể cùng con đi suốt cuộc đời
Cũng có thể chia tay ngày mai.. có thể..
Nhưng anh ấy suốt đời yêu mẹ
Dù thế nào con cũng chỉ thứ hai
Nguồn: ĐọcvàNgẫm
Bài thơ này được đăng trên báo Phụ nữ Việt Nam ngày 18 tháng 5 năm 1992, khi tác giả còn là sinh viên trường Đại học Sư phạm Ngoại ngữ, và được trao Giải nhất Thơ sinh viên cụm 10, quận Cầu Giấy, Hà Nội. Bài thơ đã được nhạc sĩ Xuân Phương phổ nhạc thành bài hát cùng tên. Một số nơi chép nhầm tên tác giả là Phan Thị Vĩnh Hà hay Phan Vĩnh Hà.

CỎ HOA- Thơ Sông Thu và Thơ Họa

CỎ HOA Tôi muốn được làm kiếp cỏ hoa Sống nơi đồng nội nắng chan hòa Lung linh thấm đẫm làn sương mát Hớn hở chào mời ngọn gió xa Rạng rỡ bì...