|
Thứ Năm, 9 tháng 1, 2014
Cơn mưa cuối mùa - thơ Võ Hà Thu Giang
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Tạp Ghi và Phiếm Luận: Những Thành Ngữ THÔNG DỤNG, LẠ TAI mà LÝ THÚ (Dỗ Chiêu Đức)
Tạp Ghi và Phiếm Luận : Những Thành Ngữ THÔNG DỤNG, LẠ TAI mà LÝ THÚ Ăn x ổi ở th ì,...
-
CON MỂN VÀ ĐIỀM BÁO KHÔNG MAY MẮN Con thú rừng có tên “ Mển ” hay“ Mang” , còn gọi là hoẵng , kỉ , là mộ...
-
Năm nào cũng vậy, do thức dậy sớm đi chợ sớm, nên má là người đầu tiên mở ngày ba mươi Tết ra. Không biết có phải số má cực, vía má cực kh...
-
Bối cảnh lịch sử: Nguyễn Du (chữ Hán: 阮攸; sinh ngày 3 tháng 1 năm 1766–1820), tên tự Tố Như (素如), hiệu Thanh Hiên (清軒), biệt hiệu Hồ...
Bài thơ " Cơn mưa cuối mùa ",
Trả lờiXóaChưa ai hiểu hết cay chua ngọt bùi.
Chỉ mình tác giả không vui,
Ngầm trao đối tượng biết mùi thương đau...!
Chuyện tình thơ mộng muôn màu,
Người ngoài há dễ biết đâu bến bờ...!
Chắc người trong cuộc mộng mơ,
Nói sao cho hết đợi chờ muôn thu...
Mây giăng núi phủ sương mù,
Khéo tu thì tới vụng tu thì rời,
Lệ rưng ngấn giọt buồn rơi,
Cô đơn giấc ngủ mồ côi một mình.
Thương nhau như bóng đuổi hình,
Thơ hay, một tấm chân tình vàng son.
Niềm riêng khép kín tâm hồn,
Tương tư rồi cũng mỏi mòn giá băng.
Nhìn trăng sao nhớ chị Hằng,
Mưa ngâu nước mắt cầm bằng tình chung... !
• Thanh Mai