CON ĐƯỜNG CHIA TAY
Sương len nhẹ xuống mặt hồ
Tôi đi xe ngựa dọc bờ Xuân Hương
Để lòng chợt thấy nhớ thương
Với bao kỷ niệm con đường chia tay
Ngoài trời mưa vẫn bay bay
Lòng sao thấy lạnh mắt cay lệ nhòa
Biết rằng người sẽ mất Ta
Biết rằng Ta cũng phải xa mãi người !
Nhớ thương Thông gọi mấy đồi
Mà tình tôi gọi sao lời chẳng vang...?!
NGU UYÊN
Cảm đề bài :Con đường chia tay.
1
Đà Lạt sương rơi thấm
tóc em,
Mưa bay ướt áo
lạnh vào tim.
Con đường chốn cũ
chia tay bạn,
Xe ngựa u hoài rớt
lệ thêm...
Nén nỗi yêu thương
ta mất hết...
Đong hờn tủi phận
mãi chờ xem...!
Đồi thông gió gọi vi vu
nhớ...
Mặt nước Xuân Hương
gợn trước thềm...? !
Thành phố mù sương mỗi
sớm mai,
Quanh hồ nước bạc lạnh
heo may.
Xuân Hương sóng nhẹ lăn
tăn gợn,
Thủy Tạ người xưa nhớ
những ngày.
Mưa vẫn rơi buồn thương
luyến tiếc,
Vó câu xe ngựa chạy
quanh đây...
Thông reo gió hú tình
bay mất,
Tiếng gọi muôn thu lẻ
bạn này...? !
Mai Xuân Thanh
12 March 2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét