Thứ Năm, 13 tháng 3, 2014

Thơ VKP.Đam Phương:Tình Lỡ

               TìNH LỞ.

Tình vạn dậm..ôi khó mà bền vững.
Gặp lại nhau..giờ cũng rẻ đôi nơi
Người đi rồi..xa cách quá..ai ơi
người ở lại..mơ nhiều về quá khứ.
                   * * *
Ai hiểu được khi yêu ngườ xa xứ.
Tình bấp bênh như đứng ở mạn thuyền.
Sóng to gió lớn thuyền lắc lư nghiêng.
Phong ba bảo táp thân cô trôi dạt.
                    ***
Gặp lại nhau hai mái đầu đều bạc.
Tình ngày xưa nghĩ lại that ngây khờ.
Người nhìn theo người quay mặt hững hờ.
Để hôm nay mãi hoài niềm nuối tiếc.
                    ***
Tình đã lở..ôi đành cam cách biệt.
Gặp lại chi..tim thổn thức..lòng đau.
Chuyện ái ân..thôi đành hẹn kiếp sau.
Tự an ủi..nợ duyên do định mệnh.
VKP.Đam Phương
Cảm tác bài "tinh lỡ"

Vạn dặm ... tuy xa cũng thấy gần,
Trời Nam đất Bắc ... vẫn bâng khuâng.
Tình yêu ... bạn trẽ không biên giới,
Luyến ái ... đôi đường kết nghĩa thân.
Tối mắt vương tơ ong bướm lượn,
Chong đèn hạ bút nhớ tình nhân.
Đêm khuya nức nỡ chờ mau sáng,
Nắng hạ mưa rào giữ bước chân...!

Yêu ai nhắn gởi một đôi lời,
Tóc bạc hoa râm có nhớ tôi...? !
Tình lỡ chia tay lòng tự hiểu,
Duyên hờ tủi phận gái trên đời...
Mười hai bến nước tình chưa trọn
Lẻ bạn đan tâm cách mặt rồi...!
Thế thái nhân tình sao ấm lạnh...? !
Trăm năm tách bến nợ ... tình ...ơi...!

Thanh Mai 3/2014

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

ThaiLy: ĐỘ (T.Vấn và Bạn Hửu )

                                             Trước Cơn Giông – Tranh (sơn dầu): MAI TÂM Đó là tên nhân vật của truyện! Tên một thằng bé...