Thứ Ba, 11 tháng 11, 2025

KÍNH MỜI ĐỌC và HỌA (NẾU THÍCH) THƠ của HỒ NGUYỄN


DẠI KHỜ

Ta nghĩ mình sao quá dại khờ,
Trao tình kết mộng chỉ trong mơ.
Ra vào tâm trí luôn u tối,
Hôm sớm ưu tư mãi thẩn thờ.
Ngắm nguyệt tưởng yêu đương kết số,
Nhìn mây thiển cận trách duyên tơ.
Ai kia bay bướm mê dòng tục,
Ta nhớ môi hôn ngóng thẩn thờ.
*
Thơ sầu xướng họa nhạt trơ đơ!

HỒ NGUYỄN (06-11-2025)

Thơ  Họa


YÊU

Yêu là trí dại với tâm khờ
Đầu óc đắm chìm trong mộng mơ
Mỗi dáng vẻ thường đều đắm đuối
Từng đường nét nhỏ cũng tôn thờ
Ngày nhìn bướm thắm say duyên phận
Đêm ngắm trăng vàng ước mối tơ
Tự nhủ cả đời luôn gắn bó
Một người, chỉ một, mãi tôn thờ.

Sông Thu
( 08/11/2025 )


HỌA: TÌNH NGU NGƠ

Tình mê dễ biến kẻ thành khờ,
Dệt bức tranh bèo tưởng mộng mơ.
Mực úa quét tung bay bóng héo,
Vết nhèo kéo dạ ngẩn bơ thờ.
Đêm về say đắm ra nhìn nguyệt,
Khuya đến lụy phiền ngụp rối tơ.
Mặc kẻ say sưa mùi tục bẩn,
Một mình bến bụi vẫn tôn thờ.

JULIE DUNG TRƯƠNG (Boston: 07-11-2025)


KHỜ CHI

Họa vui: DẠi Khờ

Mấy ai lại tự trách ta khờ
Đâu phải nhiều lần đã vỡ mơ
Khiến cứ loanh quanh thơ với thẩn
Sinh ra chểnh mảng cúng hay thờ
Thắp nhang khói bốc cho luồn gió
Thuốc hút hơi phà nghĩ dệt tơ
Quay gót sững sờ,ô mợ nó!
Quả đây y thị cái đang thờ.

Thái Huy 11/09/25

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

CẢM KHÁI ĐÊM GIÁNG SINH -Thơ Mailoc và Thơ Họa

CẢM KHÁI ĐÊM GIÁNG SINH (Ngũ Độ Thanh) Càng khuya lạnh lẽo cánh sao trời Máng cỏ bên tường rực rỡ ơi ! Rộn rã hồi chuông hồn cảm khái Sầu bi...