TÁCH CÀ PHÊ NGÀY QUỐC TẾ ĐÀN ÔNG
Hết duyên hết nợ người đi,
Luyến thương nhiều cũng níu ghì được đâu.
Áo tang ướt đẫm lệ châu,
Tiễn người ngày ấy mưa ngâu kín đời!
Đâu còn buối sáng cùng ngồi bên nhau
Ly cà phê, tách trà đào
Hương Quỳnh thoang thoảng cá chao mặt hồ.
Gió đùa tóc rối bơ phờ
Hoa sa la rụng kín bờ cỏ xanh
Dưới hồ cá lội loanh quanh
Sẻ nâu líu ríu trên cành sứ cong.
Mừng ngày Quốc tế Đàn ông,
Tách cà phê đặc quánh trong nắng vàng,
Mời người dứt nghĩa tao khang
Uống cùng người vẫn cưu mang nợ trần!
MP. Trường Giang Thủy
MỘNG DU
Chiêm bao trăng rớt bên đồi,
Bình minh rõ dạng mây xanh
Mộng du nửa bước... trăng thành cố nhân!
Gập ghềnh đá sõi băn khoăn
Tỉnh mê, trăng với cố nhân .... ai là..?
Là ai lầu mộng chói lòa,
Phù vân lã bóng cánh cò bãi hoang?
Giật mình tìm bóng trăng ngàn,
Đồi xưa còn vẳng tiếng đàn mê lung...
Mộng du bóng ngã chập chùng,
Trăng huyền ảo rớt tận cùng hư vô!
Hỏi lòng rằng thực hay mơ?
Người cùng trăng khuất xa bờ nhân gian!
MP.Trường Giang Thủy
.
.jpg)

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét