Chủ Nhật, 22 tháng 3, 2015

CẢM XÚC - Thơ Nguyễn Cang




    Thăm trường xưa*



Tôi về tìm lại tuổi thơ

Lòng nghe dào dạt bên b đại dương

Chim bay khuất núi mờ sương
Tôi cây khô đứng, ai thương cho mình?



       Qua cầu Quan**



Bước qua mấy nhịp cầu Quan

Nhớ người xưa cũ lỡ làng giấc mơ

Đàn kia đã đứt dây tơ
Cung thương lỗi nhịp bơ phờ bấy lâu 
Tỉnh say một chén cơ cầu
Bạn bè phiêu bạt tìm đâu bây giờ?
Người đi lạc bước bơ vơ
Có nghe thác đổ bên bờ quạnh hiu
Bể dâu trần thế cũng nhiều
Biết còn gặp lại người yêu trong đời?



  Nguyễn Cang

(cầu Quan xưa)
trường xưa*: trung học Tây Ninh
cầu Quan**: cây cầu tại thị xã Tây Ninh







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Tạp Ghi và Phiếm Luận: Những Thành Ngữ THÔNG DỤNG, LẠ TAI mà LÝ THÚ (Dỗ Chiêu Đức)

  Tạp Ghi và Phiếm Luận :                Những Thành Ngữ THÔNG DỤNG, LẠ TAI mà LÝ THÚ                                       Ăn x ổi  ở th ì,...