Thứ Bảy, 21 tháng 9, 2013

CÂY MÍT - Thơ Võ hà Thu Giang

CÂY MÍT


Cây mít sau nhà đang dần lão hoá
Vì nhớ thương, thương nhớ bóng người xưa
Những buổi trưa trời Tây Ninh oi ả
Hái bông mít non ăn với me chua
.
Chén muối ớt cay nồng tình đất đỏ 
Mít non trộn làm ghém với rau râm
Mít non hầm xào đậu phộng với sả
Nhớ làm sao vùng đất mẹ tình thâm

Theo ngáy tháng mít chín vàng tươm mật
Gió lao xao đưa hương mít bay xa
Nắng vẫn nồng dù mưa rơi lất phất
Quê tôi nghèo nhưng đậm nét kiêu sa

Một ngày nào chùn mỏi bước bôn ba
Quay trở lại tìm hương xưa ngày cũ
Bông mít phấn , thời ấu thơ lam lũ
Tây Ninh ơi , nơi tôi đã sinh ra

VÕ HÀ THU GIANG

Cảm tác bài thơ "cây mít"


Thơ không phải rượu uống cho say,
Đói bụng say thơ suốt cả ngày...
Cây mít nên bài thơ thú vị,
Tây Ninh đất đỏ đủ nồng cay.
Thu Giang sáng tác hồn thơ thật,
Thi sĩ tâm cang cũng trãi bày.
Trái mít thôi mà làm đủ món,
No lòng thuở trẽ ấu thơ hay...!
Mai xuân Thanh 
San jose 19/10/2013




1 nhận xét:

  1. đây ko phải là chuyện về cây mít già cỗi...
    Một trời thương nhớ về những ngày tháng xưa ẩn trong tim tác giả

    Trả lờiXóa

ÂN CHÚA NHIỆM MẦU - Nguyễn Kim Trân

  ÂN CHÚA NHIỆM MẦU Đức Thánh Chúa giáng sinh nơi máng cỏ Chốn trần gian nào hiểu rỏ ngọn ngành Lại chẳng nghe lời Đức Chúa giảng sanh Nên b...