Chủ Nhật, 17 tháng 8, 2025

HƯƠNG XƯA- Thơ Tô Khánh Nước,Họa : Hồ Nguyễn,Mai Vân VTT


HƯƠNG XƯA

Chiều đi nắng tắt quyện mây trời
Nhạn trắng từng bầy lượn sóng đôi
Lấp lánh trăng non bên phố núi
Võ vàng cỏ úa cạnh ven đồi
Suối tuôn lời hẹn theo dòng chảy
Sông thả câu thề cuốn nước trôi
Chạnh nhớ làn hương xưa, ánh mắt
Đường tình lối rẽ một mình tôi

Tô Khánh Nước


HỌA: MỘT THOÁNG MƠ XƯA

Nắng nhạt chiều sang hiện cuối trời,
Bên bờ bến hẹn bóng song đôi.
Lửng lơ mây trắng ôm hôn núi,
Lạng quạng đàn chim quyện bám đồi.
Nhớ dáng sông đua tung sóng bủa,
Lưu tâm lời nguyện lục bình trôi.
Năm dài tháng lụn xa vời vợi,
Chốn đợi giờ này chỉ có tôi.
*
Người đi chẳng nói đến một lời.

HỒ NGUYỄN (14-8-2025)



 HỌA 2 :CHẠNH CẢNH …

Chạnh cảnh chiều thu nhạt nắng trời
Đâu thời vẫn buổi sóng chân đôi
Tìm nơi yên ắng tranh bài vở
Chọn chỗ bình yên luận núi đồi
Chuyện đó tình kia sôi nổi tán
Lời nầy cảm nọ lặng lờ trôi…
Gom thương nén nhớ riêng mình để
Trọn kiếp thân này mãi chỉ tôi…

Mai Vân-VTT, 16/8/25.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

CẢM KHÁI ĐÊM GIÁNG SINH -Thơ Mailoc và Thơ Họa

CẢM KHÁI ĐÊM GIÁNG SINH (Ngũ Độ Thanh) Càng khuya lạnh lẽo cánh sao trời Máng cỏ bên tường rực rỡ ơi ! Rộn rã hồi chuông hồn cảm khái Sầu bi...