Thứ Tư, 20 tháng 3, 2024

LỄ LÁ - NGUYỄN VẠN BÌNH

Đại  hội Công Giáo lại đón mừng ngày Lễ Lá, tức một tuần trước ngày Lễ Phục Sinh

            Trong kinh thánh đã ghi lại nguồn gốc câu chuyện Lễ Lá như sau: Khi Chúa Giêsu và các môn đệ vào thành Giêrusalem, Chúa Giêsu ngồi trên lưng con lừa được các môn đệ dẫn đi vào thành đã được rất đông người lấy áo mình trải xuống  mặt đường, một số khác lại chặt nhành cây, chặt lá mà rải lên lối đi. Ðám đông, người đi trước, kẻ theo sau, reo hò vang dậy:

            Hoan hô Con vua Ða Vít !

            Chúc tụng Ðấng ngự đến nhân danh Ðức Chúa!

            Hoan hô trên các tầng trời.

           Khi ấy, cả thành náo động và thiên hạ xúm lại hỏi nhau: Ông nầy là ai vậy? Mọi người xúm lại trả lời: “ Ngôn sứ Giêsu, người Na-da-rét, xứ Galilê đấy”.

            Lễ Lá khởi đầu là sự vui mừng, nhưng lại có kết cuộc buồn. Khởi đầu, Chúa Giêsu được mọi người tiếp đón long trọng khi vào thành Giêrusalem, nhưng sau đó không lâu Chúa Giêsu lại bị kết án, chịu nhục hình và phải chịu chết trên thập tự giá

Con đường vào thành Giêrusalem là con đường vinh quang, trái lại con đường lên núi Sọ, nơi Chúa phải chịu nhục hình là con đường của kẻ tội đồ.

            Một sự oái ăm thay, cũng đám đông người ấy hôm trước đã giơ tay hoan hô Chúa, hôm sau lại đưa tay kết án Chúa. Cũng đám đông ấy, họ chen chân lấn nhau để nghênh đón Chúa, hôm sau lại xúm lại kết tội và hành hạ Chúa.

            Hôm trước, đám đông họ vừa cởi áo, chặt cành lá  lót đường cho Chúa đi, ngày hôm sau lại lột áo Chúa, chặt cành gai đội lên đầu Chúa.

            Ðường vào Giêrusalem thật vui vì mọi người đều theo Chúa. Nhưng đường lên núi Sọ chỉ còn lại ít người theo Chúa. Có những người trước đây theo Chúa, nay cũng đã trốn chạy và ngay cả các môn đệ cũng đã chối bỏ Ngài.

            Ði theo Chúa trên con đường vào thành Giêrusalem thì qúa dễ dàng và vui vẻ. Nhưng theo Chúa trên đường chiu nạn Núi Sọ qủa thật là đầy chông gai.

            Qủa thật, trong xã hội xưa và nay, mọi người thường thích được hưởng sự an lạc, vui sướng mà e ngại mọi nổi khó khăn, nhọc nhằn và thử thách. Thử hỏi, nếu chúng ta đứng vào trường hợp của đám đông người thời bấy giờ, chắc mọi người cũng sẽ dễ dàng nhập vào đoàn người cầm cành lá để đón rước Chúa. Nhưng khi Chúa lên Núi Sọ, chúng ta sẽ rẻ sang con đường nào? Chúng ta sẽ rẻ sang con đường phản bội lại Chúa như ông Giuda đã làm ?  Hay sẽ rẻ sang con đường chối Chúa của ông Phêrô ? Hay chúng ta sẽ rẻ sang con đường trốn chạy của các môn đệ ? Hoặc chúng ta lại phụ họa vào đám đông để kết án Chúa?

            Nhưng Chúa Giêsu, Ngài đã một mình chịu đựng mọi hình phạt, mọi nhục hình và sau cùng đã chịu chết trên thập tự giá. Trước khi Chúa nhắm mắt lìa đời, Ngài đã khấn cầu Chúa Cha trên trời hãy tha thứ mọi tội lỗi của những kẻ đã kết án và hành hạ Chúa. Ngài cũng không quên tha tội cho một kẻ cướp đã biết sám hối và đưa kẻ nầy cùng lên nước Thiên Ðàng với Ngài.

            Sự việc Chúa chịu chết trên thập tự giá, cứu chuộc mọi tội lỗi cho loài người và sau ba ngày Ngài đã Phục Sinh đã đem lại một ánh sáng hy vọng to lớn đến cho nhân loaị.

            Ở đời ô trọc nầy, danh lợi, tiền bạc, thế lực, nhan sắc là những cám dỗ đầy nguy hiểm. Nhưng nếu ai biết xem thường mọi cám dỗ trên thì mới có thể giữ được lòng trung tín với Thiên Chúa, không phản bội lại quê hương, với gia đình, với đồng đội và ngay cả với chính lương tâm của mình../.       

                                                                        NGUYỄN VẠN BÌNH   

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Thành Ngữ Điển Tích 114 : TRÌ, TRÍ, TRIÊU, TRIỆU, TRÌNH.

  Thành Ngữ Điển Tích 114 :                                 TRÌ, TRÍ, TRIÊU, TRIỆU, TRÌNH. Ao Chuôm  TRÌ ĐƯỜNG 池塘 là Ao chuôm, ao đầm, ao hồ...