CON
CÒN KHỜ DẠI
Thơ
VKP ĐạmPhương
Nói thay lờicháu Uyển Ngọc
***
Nhớ ngày nào trên chiếc ci ti đỏ
Ba chở con
gái phía trước yên xe
Phía sau là bình ga của khách hàng
*
Con ngướcnhìnba nói cười tíu tít
Năm , bảy tuổi đầu… con chỉ biết
lân la
Quấn quit bên ba vòi vĩnh bánh quà
Chứ dâu hiểu… vì sao ba vất vả
*
Ba nuôi con bằng
mồ hôinước mắt
Chỉ mong sao con cố học thành tài
Để mai sau ba nở mặt nở mày
Với anh chị em… láng giềng… cô bác
*
Mới hơn một năm con vào Đại học
Trời không thương… ba phát bệnh nan y
59 tuổi đời, ba đã vội ra đi…
Bỏ con lại…trường đời nhiều giông
bảo !
*
Rồi từ đây… ai thương yêu che chở ?
Bao chônggai khốn khó đang chực chờ
Sao ba đành long rời bỏ con
thơ ?
Ba ơiba !!!con vẫn còn khờ dại !!!
VKP ĐạmPhương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét