Thứ Ba, 26 tháng 2, 2013

Con còn khờ dại - Thơ VKP.Đạm Phương


CON CÒN KHỜ DẠI  
Thơ VKP ĐạmPhương
                   Nói thay lờicháu Uyển Ngọc
                                                ***
Nhớ ngày nào trên chiếc  ci ti đỏ
Ba  chở  con  gái phía trước yên xe
Phía sau là bình ga của khách hàng
Mồ hôi ba đổ trên vai  con  ướt lạnh
                                    *
Con  ngướcnhìnba nói cười tíu tít
Năm , bảy tuổi đầu… con  chỉ biết lân  la
Quấn  quit bên ba vòi vĩnh bánh quà
Chứ dâu hiểu… vì   sao   ba vất vả
                                    *
Ba  nuôi  con  bằng mồ hôinước mắt
Chỉ mong sao  con  cố học thành tài
Để mai sau ba nở mặt nở mày
Với anh chị em… láng giềng… cô bác
                                    *
Mới hơn một năm  con  vào Đại học
Trời không thương… ba  phát bệnh  nan  y
59  tuổi  đời, ba đã vội ra đi…
Bỏ  con lại…trường đời nhiều giông bảo !
                                    *
Rồi từ đây… ai thương yêu che chở ?
Bao chônggai khốn  khó đang chực chờ
Sao  ba đành long rời bỏ  con  thơ ?
Ba  ơiba !!!con  vẫn còn khờ dại !!!
                        VKP ĐạmPhương

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

ThaiLy: ĐỘ (T.Vấn và Bạn Hửu )

                                             Trước Cơn Giông – Tranh (sơn dầu): MAI TÂM Đó là tên nhân vật của truyện! Tên một thằng bé...