Thứ Sáu, 10 tháng 4, 2015

Viết khơi khơi - Thơ Đặng Mỷ Duyên


Nắng ở xứ này không nương mặt

Thích ai quạt gió táp đen thui
Ra đường chỉ thấy hai con mắt
Chào nhau nửa tiếng là kêu trời!

Đất ở xứ này xưa bạc lắm

Từ hồi rừng ngập lút trong hồ
Nước chảy về đồng nên lúa thắm
Nụ cười con gái bỗng hiền khô

Mưa ở xứ này gây thương nhớ

Không tin mai mốt thử dầm chơi
Buổi chiều mưa rớt bên sườn núi
Gieo biết bao nhiêu hột ngậm ngùi!

Con gái xứ này không biết dối

Ưng ai thì nói, chẳng đòng đưa
Có người tiếc đóa hồng tỉ muội
Tính ngồi viết lại chuyện ngày xưa…


Đặng Mỷ Duyên 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Tạp Ghi và Phiếm Luận: Những Thành Ngữ THÔNG DỤNG, LẠ TAI mà LÝ THÚ (Dỗ Chiêu Đức)

  Tạp Ghi và Phiếm Luận :                Những Thành Ngữ THÔNG DỤNG, LẠ TAI mà LÝ THÚ                                       Ăn x ổi  ở th ì,...