Thứ Ba, 10 tháng 3, 2020

BỎ LẠI VƯỜN SẦU RIÊNG - Thơ Hồ Nguyễn




BỎ LẠI VƯỜN SẦU RIÊNG
Ra đi b li mt dòng sông,
B li vườn xưa vi bóng hng.
B trái su riêng rơi qunh qu,
B tình bun thm hóa hư không.
                      *
Tôi biến thành ra gã ngc ngu,
Lang thang khp ph kiếp sương mù.
Vươn đôi mt ngóng quê xa hút,
Ch thy chim tri mây trng lu!
                       *
Bây gi hi ngoi bui chiu đông,
Lnh lo tuyết rơi trng khp đng.
Chui đp mn len sao vn lnh,
Lò nun chng m được phòng không.
                      *
Tôi b su riêng b li em,
Bình Nhâm em có sng êm đm.
Bên chng bưởi quít còn hương thm?
My đa con nàng vm êm?
                      *
Xa em anh vn gi lòng yêu,
Mng m đêm đêm gic dp dìu.
Sông c đưa hn ta nhp mt,
Sóng su đánh thc gic bun hiu!
                      *
Nếu thy su riêng có gin anh,
Em xoa nhè nh vut thân cành.
Nói giùm anh my câu xin li,
Hen có khi v cứ trách anh.
HỒ NGUYỄN (02-5-2019)
(Ảnh hoa sầu riêng từ FB KimHuyen)

 Mời Xem : HẢI KINH- Thơ Hồ Nguyễn và Bài Họa Của Các Thi Hửu

1 nhận xét:

ĐỜI ĐÁ VÀNG ,TIẾC MÀU TRĂNG CŨ - Thơ Ngọc Ánh

ĐỜI ĐÁ VÀNG Em đếm thời gian trên ngón tay Thêm mùa Thu nữa đã tàn phai Thôi đừng nhắc lại câu vàng đá Làn tóc mây trời theo gió bay Anh hiể...