Thứ Sáu, 13 tháng 3, 2020

MIỀN TÂY-Thơ Nguyễn Huy Khôi Và Các Bài Họa

MIỀN TÂY
Hình ảnh người Dân bó gối trông
Ruộng khô nứt nẻ,xót xa lòng!
Thèm đường cầy ải,mùa lỡ vụ
Khát giọt mưa rơi,lúa nghẽn đòng!
Sấp mặt tối mày gieo "mầm gió"
Nai lưng trẹo háng gặt "sương đồng "?!"
Miền Tây ai thấu Dân tình khổ
Nhìn nắng chang chang,mắt đỏ tròng!?
      11-3-2020
Nguyễn Huy Khôi

Bài Họa:
HỆ LỤY
Xót đợi mưa ngồi mắt ngóng trông
Quặn đau sông Cửu đã khô lòng
Bao nguồn nước chứa dòng ngăn thủy
Bấy cửa mặn tuôn lúa ngậm đòng
Dự án loanh quanh miền “đại cục”
Tương lai luẩn quẩn chốn “tương đồng”
Phì nhiêu lương thực phù sa ấy
Khốn khổ dân đen phải chịu tròng !
Lý Đức Quỳnh
   12/3/2020
Họa Vận :  " Miền Tây Lục Tỉnh

Miền Tây Lục Tỉnh dạ buồn trông
Ruộng lúa chờ mưa, đợi xót lòng...
Kênh rạch sông đào cây thiếu nước
Nông gia hồ cạn lúa lên đòng
Nhà quê sấp mặt qua thời vụ
Nắng lửa tiêu đời gặt lúa đồng
Đất khẩn ruộng hoang mùa thất bát
Dân lành đói kém mắt lưng tròng
Mai Xuân Thanh
Ngày 11/03/2020

Họa :CHỜ MƯA CỨU ĐẤT
Ra vào sốt ruột mỏi mòn trông
Nhìn lúa xác xơ buốt nhói lòng
Hạt chửa no đầy đà héo vỏ
Bông chưa chắc nặng đã teo đòng
Ruộng khô chẳng thấy bùn trên mặt
Mương cạn nào mơ nước giữa đồng
Điêu đứng dân tình trong cảnh khổ
Chờ mưa, mắt lệ ngập lưng tròng !
Sông Thu

Hoạ :    MIỀN TÂY TRÔNG NƯỚC
Miền Tây đồng cạn hết còn trông,
Đất nẻ ruộng khô muối xát lòng.
Xưa nhớ mạ gieo xanh mởn mởn,
Nay buồn lúa héo hết đòng đòng.
Thiên tai thà chịu không than oán !
Địch họa xui nên nước cạn đồng ?!
Sao chẳng thương nhau cùng qủa đất,
Bày chi oan trái lệ đoanh tròng !!!
                                  Đỗ Chiêu Đức

 Họa :ĐẠI HẠN
Dân chúng Miền Tây đang ngóng trông
Khắp nơi rối rắm xuyến xao lòng
Vườn cây nứt nẽ không cho nước
Ruộng lúa cằn khô chẳng trổ đòng
Vất vả miệt mài tìm cơm áo
Triền miên khổ ải kiếm hương đồng
Thiên tai bùng nổ đau thương quá
Cầu khấn ơn trên thoát khỏi tròng
          HỒNG PHƯỢNG

1 nhận xét:

  1. Những bài thơ này rất hay và vô cùng ý nghĩa, cảm ơn tác giả

    Trả lờiXóa

ĐỜI ĐÁ VÀNG ,TIẾC MÀU TRĂNG CŨ - Thơ Ngọc Ánh

ĐỜI ĐÁ VÀNG Em đếm thời gian trên ngón tay Thêm mùa Thu nữa đã tàn phai Thôi đừng nhắc lại câu vàng đá Làn tóc mây trời theo gió bay Anh hiể...