Thứ Ba, 14 tháng 12, 2021

HÃY CHO NHAU NỤ CƯỜI Thơ Trần Quốc Bảo

 HÃY CHO NHAU NỤ CƯỜI       

 

Cuộc đời ta, vốn đã nhiều phiền não,

Trọn một chu kỳ: sinh, lão, bịnh, vong,

Những khổ đau, lại tích lũy trong lòng

Hóa nên thấy, cuộc đời là bể khổ!

 

Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ (*)

Thì cười lên, cho sầu khổ tan dần!

Nụ cười, là đặc tính của hiền nhân,

Thái độ văn minh; tinh thần xã hội.

 

Inline image

 

Hãy cười lên, chớ để lòng hờn dỗi.

Hãy cười lên, cho thù hận tan đi.

Hãy cười lên, mà lướt cảnh sầu bi.

Mỉm nụ cười, khiến tinh thần thoải mái!

 

Trong gia đình, giữa vợ chồng, con cái,

Luôn cười tươi, thì hạnh phúc dồi dào.

Bằng hữu gặp nhau, cười hỏi đón chào,

Tứ hải giao tình; quí hơn mâm cỗ!

 

Inline image
                             Đức Phật Di Lặc - ( Duy Lạc ? )

Khi rộng tay, bố thí người nghèo khổ,

Xin đừng quên, tặng họ một nụ cười.

Tấm lòng vị tha; một trở thành mười!

Bởi “tình người” quí giá hơn “tặng vật”

 

Cười còn lợi ích phương diện thể chất,

Trợ giúp tim mạch, kich thích thần kinh,

Khi ốm đau, cười sẽ giảm bệnh tình,

Nếu ủ rũ, ắt khó bề trị liệu.

 

Inline image

 

Muốn hạnh phúc, nụ cười không thể thiếu.

Gặp gian nan, cũng cần thiết nụ cười,

Đem niềm vui san sẻ với mọi người.
Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ (*)


          Trần Quốc Bảo
                 Richmond, Virginia
            Địa chỉ điện thư của tác giả:
         quocbao_30@yahoo.com

1 nhận xét:

VỠ MẢNH TRĂNG THỀ _ Thơ Songquang và Bài Họa Của Các Thi Hửu

VỠ MẢNH TRĂNG THỀ (cho nhớ ngày giỗ lần 2 hiền thê) Thu nao em đã bỏ anh rồi! Một mảnh trăng thề vội lẻ đôi Tình đó đã sâu giờ cách biệt Ngh...