Thứ Bảy, 11 tháng 12, 2021

HÌNH NHƯ ĐANG TIỄN NỖI ĐAU RIÊNG MÌNH, MAU PHÔI PHAI - Thơ Thu Hà



 1/ HÌNH NHƯ ĐANG TIỄN NỖI ĐAU RIÊNG MÌNH
 
Nhẹ nhàng tiễn bước thu đi
Mà sao cảm thấy nặng ghì trong tim
Gió đưa lá rũ thật êm
Thu ơi! Cho gởi nỗi niềm đắng cay
Thu về cho lá thôi phai
Mang luôn tâm sự u hoài ngàn năm
Thu đi về chốn xa xăm
Cho ta gởi cả tấm lòng đến ai
Bây giờ lá chẳng vờn bay
Chỉ còn đọng lại những ngày yêu nhau
Tiễn thu mắt lệ nhạt nhàu
Hình như đang tiễn...nỗi đau riêng mình???
 
Thu Hà


2/ MAU PHÔI PHAI

Tôi muốn quên dần kỉ niệm xưa
Cớ sao vẫn mãi đọng âm thừa
Người ơi! Tôi biết làm sao phải
Cho mối tình nầy mau phôi phai???
Tôi muốn chuyện tình của hôm nay
Đừng như con dốc trợt xuôi dài
Đừng đem kỉ niệm vào tim mãi
Để mối tình nầy mau phôi phai
Tôi muốn tình ai chẳng nhớ hoài
Nhưng sao trong dạ chẳng nguôi ngoai
Muốn quên trả lại lời ân ái
Để thấy cuộc tình mau phôi phai!!!

Thu Hà

1 nhận xét:

ĐỜI ĐÁ VÀNG ,TIẾC MÀU TRĂNG CŨ - Thơ Ngọc Ánh

ĐỜI ĐÁ VÀNG Em đếm thời gian trên ngón tay Thêm mùa Thu nữa đã tàn phai Thôi đừng nhắc lại câu vàng đá Làn tóc mây trời theo gió bay Anh hiể...