Thứ Năm, 9 tháng 12, 2021

VỀ NÚI RỪNG GẶP NGƯỜI EM GÁI RẮC-LÂY - Nguyễn Quốc Nam

 
VỀ NÚI RỪNG GẶP NGƯỜI EM GÁI RẮC-LÂY

Hôm nay bão ngoài biển về sớm
Mưa theo mây theo gió
Tụ nhau về núi rừng
Em người con gái Rắc-Lây
Địu con đi qua buôn làng
Bên kia là núi
Bên nầy là suối
Và cây cỏ hồi sinh…
Em mười tám tuổi có hai con
Mùa nầy giáp hạt
Kiếm cái ăn hơi khó
Lúa ngô trong buôn đã cạn
Nương rẫy vừa đốt xong
Lo dọn đất
Tháng sau chọt lỗ gieo trồng
Men bìa rừng
Nhô lên vài nhà mồ
Với những trụ gỗ có hình tổ vật
Theo thời gian…
Đã bao đời
Đứng trơ vơ giữa núi rừng hoang vắng..!
Em không biết cơ chế thị trường
Ở đây không có cạnh tranh
Tự làm tự ăn cùng sống
Như chim bay hót giữa đại ngàn
Nay mai buôn làng dời lên cao
Xây đập thủy điện ngăn dòng
Nơi nầy trở thành hồ nước lớn
Mênh mông mênh mông…
Em người con gái Răc-Lây
Như vầng trăng tỏ
Sống bình an
Giữa núi , rừng , suối, cỏ cây , hồ nước
Như chim hót vang
Khi mặt trời ló dạng

NGUYỄN QUỐC NAM



1 nhận xét:

VỠ MẢNH TRĂNG THỀ _ Thơ Songquang và Bài Họa Của Các Thi Hửu

VỠ MẢNH TRĂNG THỀ (cho nhớ ngày giỗ lần 2 hiền thê) Thu nao em đã bỏ anh rồi! Một mảnh trăng thề vội lẻ đôi Tình đó đã sâu giờ cách biệt Ngh...