Thứ Năm, 23 tháng 2, 2017

Nghe sông kể chuyện mình - Thơ Thuyên Huy





Ngồi nghe sông kể chuyện mình

Hôm người bỏ phố lặng thinh giữa đời

Đường về vàng lá thu rơi

Đò ngang thôi chở tiếng cười ngày xưa

Không còn tựa gối trúc thưa

Nghe hồn ray rứt tiếng mưa gọi tình

Vắng người lau sậy buồn tênh

Sóng bơ vơ ngóng bờ chênh vênh gầy

Cũng đành vay mượn kiếp này

Gom tương tư mộng lấp đầy mộ thương

Sông từ đó đã biết buồn...



Thuyên Huy





















1 nhận xét:

ThaiLy: ĐỘ (T.Vấn và Bạn Hửu )

                                             Trước Cơn Giông – Tranh (sơn dầu): MAI TÂM Đó là tên nhân vật của truyện! Tên một thằng bé...