Thứ Bảy, 27 tháng 1, 2024

BAO GIỜ CHO TỚI BÌNH MINH - Thơ Nguyễn Cang


 
BAO GIỜ CHO TỚI BÌNH MINH
 
Chiều tàn một cõi mênh mông
Mùa xuân đến muộn long đong nửa đời
Trăng soi ghềnh đá buông lơi
Bàng hoàng tôi nhận ra tôi cuối đường
Mai nầy vạt nắng còn vương
Hanh hao hạ trắng xót thương cội nguồn
Cà phê giọt đắng mưa tuôn
Chuông chùa vọng tiếng mười phương Niệm Từ
Mưa buồn giọt lệ tương tư
Cung Đường phế tích còn dư muộn phiền
Bấc tàn một giấc cô miên
Chiều xuân gọi nắng còn nguyên môi mềm
Đêm khuya sao rớt đồi sim
Thuyền ai thấp thoáng sương đêm bập bềnh
Nửa vầng trăng khuyết lung linh
Uống say cho cạn chén quỳnh ngàn sau
Đêm tàn khách vội về mau
Ven đường dế khóc hanh hao cuộc tình
Bao giờ cho tới bình minh
Ly Tao niệm khúc cho mình nhớ nhau!
Nguyễn Cang ( Jan. 17, 2024)

Mời Xem :

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

NỖI NHỚ MUỘN MÀNG - Thơ Ngoc Anh Nguoideplongyen

T ranh Hứa Xuân Trường   NỖI NHỚ MUỘN MÀNG   Hè ở đây vẫn ngày nồng đêm lạnh Nhớ quê nhà mùa bão tố chưa qua Nhớ dòng sông nước chảy những c...