Chủ Nhật, 7 tháng 1, 2024

MƯA ƯỚT TRĂNG RẰM, ANH VỀ - Thơ MP.Trường Giang Thủy

 

MƯA ƯỚT TRĂNG RẰM
 
Đêm nay mưa ướt trăng rằm
Ướt nhoè ký ức những lần hẹn xưa...
Chập chờn cành sứ đong đưa,
Đợi trăng ...chỉ có gió lùa...hoa rơi!
Mưa ơi đã giữa thu rồi,
Trăng rằm tháng tám vợi vời đâu xa?!
Mưa xưa đã ướt tình ta,
Giờ mưa xoá bóng trăng ngà nữa sao!
Trăng ơi ở tận phương nào?
Mưa làm lạnh cốc trà đào đợi trăng!
Đã đành xa mãi cố nhân,
Với trăng ta vẫn muôn lần đợi mong!
Ngày mai trời hết mưa giông,
Ngày mai nỗi nhớ cũng hong khô rồi.
Cố nhân mờ mịt chân trời,
Nhưng trăng cứ sáng chỗ ngồi hẹn xưa!
 
MP.Trường Giang Thủy
(Tạp Chí Văn Nghệ Tây Ninh tháng 9+10/ 2020)
 
2./ ANH VỀ
 
Anh về ngồi lại thềm xưa,
Cành lan hỏi nhỏ anh vừa đi đâu?
Anh cười đôi mắt trũng sâu,
Ta đi chữa nụ cười lâu héo tàn !
Anh về trời nhuốm đông sang,
Quỳnh hoa nở giữa gió ngàn sương giăng,
Gió rằng hoa nở không trăng?
Anh cười trăng cũng bao lần quên ta!
Tim đau rối nhịp hôm qua,
Anh đi chữa giấc mơ hoa lụn tàn!
Xưa mơ thượng uyển trăng vàng,
Giờ xin giữa cõi địa đàng an yên!
MP.TGT

1 nhận xét:

NỖI NHỚ MUỘN MÀNG - Thơ Ngoc Anh Nguoideplongyen

T ranh Hứa Xuân Trường   NỖI NHỚ MUỘN MÀNG   Hè ở đây vẫn ngày nồng đêm lạnh Nhớ quê nhà mùa bão tố chưa qua Nhớ dòng sông nước chảy những c...