Thứ Tư, 17 tháng 12, 2014

Biết đến bao giờ- Thơ Nguyễn Cang và các bạn


             BIẾT ĐẾN BAO GIỜ 
             Nguyễn Cang
    
          Đông sắp đến rồi, nào có hay
          Hướng về quê cũ mắt thêm cay
          Bao năm xa cách không về nữa
          Ai thấu lòng Ai nỗi nhớ đầy?

          Điệu buồn tiễn biệt còn ghi dấu
          Sương phủ mù trời vẫn cứ đi
          Ngoảnh lại giật mình ôi mộng ảo
          Mười năm cay đắng, nói năng gì!

          Xa rồi tuổi mộng, dòng sông nhỏ
          Bỏ xứ ra đi, hận cuộc đời
          Có lúc bâng khuâng thao thức suốt
          Xứ người cô quạnh lệ đầy vơi!

         Bạn học năm nào còn mấy đứa
         Hay là cát bụi cuốn đời trôi?
         Bao giờ trở lại thăm trường cũ
         Tìm đến bàn xưa chỗ đã ngồi …

         Chợt nhớ nhà tranh ,quanh xóm nhỏ
         Bếp chiều lan tỏa khói chơi vơi
         Mẹ đi buôn chợ, trời chưa sáng
         Ngóng đợi bên thềm, chút kẹo thôi…

         Nước non ngàn dặm buồn xa cách 
         Bao mối tình thâm phải tách rời
         Thức trắng đêm nay ôn chuyện cũ
         Ngày về thăm thẳm bóng trăng chơi ! **
             Nguyễn Cang  
            .    
          ** nhóm từ trong thi ngữ của Tản Đà, bài "Tống biệt".
--------
   
       
QUÁ KHỨ TÌM ĐÂU 
 Phượng ngày xưa
Cảm tác từ bài Biết Đến Bao Giờ của NC
                   ***
*Thu vẫn còn đây, Đông chửa sang
Khơi màu dĩ vãng thấy xốn xang
Bàng hoàng đau xót tim sai nhịp
Ai thấu lòng Ai?  đã lỡ làng!...
          *Mười năm lạnh lẽo đời cô quạnh
          Nắng tàn Hạ dứt, đến mưa tuôn
          Bão tố dập vùi thân  thiếu phụ
          Ngậm ngùi cay đắng, mắt mi buồn!
*Bởi hận thói đời, anh ra đi
Phận bạc thân cô nén sầu bi
Năm canh trăn trở nằm thao thức
Danh vọng giàu sang ích lợi gì?
          *Bạn học giờ này còn mấy ai?
          Kẻ thì phiêu bạt tận chân mây
          Người nằm yên nghỉ trong lòng đất
          Nhắc đến ngày xưa, mắt xốn cay!
*Nhớ quá lúc còn thơ bé dại
Mẹ quằng vai nặng gánh trầu cau
Đường xa chợ quận, thầm mong ước
Thúng đầy kẹo bánh , mẹ về mau…
          *Sáu mươi tuổi mẹ có còn đâu!
          Còn anh biền biệt ờ phương nào?
          Trăm nhớ nghìn thương về chốn cũ
          Tìm đâu quá khứ… đã bay cao???
                             Saigon 1/10/2014
                                      pnx
-----------
           
KHÚC THỤY DU  
 Phượng ngày xưa
          ***
          Trăng chìm sâu đáy nước
          Chim bói cá ngẩn ngơ
          Hồn mộng cứ thẩn thờ…
Dõi theo hinh bóng dật dờ trên cao
Lòng tin Cầu Giải Khổ đau? (*)
Nhưng Tim vẫn nhớ, làm sao hết sầu?
Dẫu có qua Đoạn Trần Cầu (*)
Nghiệp chướng đeo đuổi, kiếp sau vẫn còn
Nhân quả như cái vòng tròn
Quanh đi quẩn lại mõi mòn trả vay
Khúc Thụy Du vẫn đắm say…

chú thích : Cầu Giải khổ,Đoạn Trường Kiều :tên các đia danh thuộc vùng qui Thiện,ngoại ô TT.Cao  Đài,Tây Ninh
                   Saigon 21/9/2014
PNX Cảm tác từ bài Về Qui Thiện của Han Ho



Về Qui Thiện


Trưa qua cầu Giải Khổ

Nắng thiêu rớt nỗi niềm

Cọc nhọn trăm năm

Vũng lầy trơ tráo
Đau
Con chim bói cá mất tăm
Nỗi buồn lơ lững biết tầm nơi nao
Cầu hư còn giải được sao
Vì đâu quá tải hư hao tháng ngày
Than ôi nhân quả trần ai
Có không có đổi thay lắm điều
Ơ kia phải Đoan Trần Kiều
Chưa chưa dứt được ít nhiều vương mang
Ngã đầu trông nắng chói chang
Thoát nhiên nhịp vút vào làn mây trôi




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

ThaiLy: ĐỘ (T.Vấn và Bạn Hửu )

                                             Trước Cơn Giông – Tranh (sơn dầu): MAI TÂM Đó là tên nhân vật của truyện! Tên một thằng bé...