Thứ Bảy, 27 tháng 12, 2014

Thơ Thuyên Huy: Thoáng bụi xưa và Nữa đời rớt giọt

THOÁNG BỤI XƯA
Để tặng Ngô Ngọc Quang ngày ra trường QGSP 1971

Ở đây cây cỏ buồn tênh
Long Hoa bốn cửa cũng hình dáng xưa
Dài theo từng khóm trúc thưa
Em hong tóc cũ giữa mùa nắng hanh
Bỏ Tha La thôi cũng đành
Thương hoa gạo trắng thương tình gác chuông
Thì thôi bụi ở cuối đường.

Thuyên Huy


NỬA ĐỜI RỚT GIỌT

Em về thắp nửa vầng trăng
Hong tình xưa thuở muộn màng bỏ nhau
Khóc lần đầu khóc lần sau
Ngõ qua cổng khép buồn lao xao buồn
Xiêm áo nào chút dư hương
Nửa đời rớt giọt sầu vương cuối tình
Chấp tay làm dấu một mình
Bên trời đâu đó vô hình sao anh
                                                        Quên mà đi quên thôi đành..

                                                                         Thuyên Huy

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Thơ MP.Trường Giang Thủy : TÓC DÀI TÓC NGẮN , HOA LÒNG

  TÓC DÀI TÓC NGẮN Tóc dài xưa nợ bàn tay, Gỡ từng sợi rối thẹn ngày gió thu... Nắng hồng dính vệt sương mù Soi trên tóc ngắn bạc từ hôm qua...