Thứ Tư, 1 tháng 2, 2017

ĐẤT TRỜI VẪN THẾ - Thơ Nguyễn Quốc NAM



Đi qua bờ nuối tiếc
Sao anh còn nơi đây
Bên kia là núi biếc
Nơi nầy chỉ trời mây

Núi xanh cao chất ngất
Soi bóng trầm đáy sông
Mây bay bay lất phất
Chìm giữa dòng nước trong

Em một đời khổ hanh
Anhmột đời gian nan
Còn chút niềm tin sống
Giữa vô vàn hỗn mang...!

Đời một lần sinh tử 
Ngồi bên bờ quạnh hiu
Cánh hạc chiều bay vút
Đồng vọng một tiếng kêu

Và đất trời vẫn thế.
Dù yêu hay không yêu....

Nguyễn Quốc Nam

1 nhận xét:

CON ĐƯỜNG "HOÀNG TUYỀN LỘ" BỊ CẤM 400 NĂM CỦA TRUNG QUỐC: CON ĐƯỜNG THÔI MIÊN KHÔNG AI DÁM ĐẶT CHÂN TỚI

Tưởng chừng tiến bộ khoa học có thể làm mờ dần đi những ám ảnh của con người về thế giới siêu nhiên, nhưng trong thế giới rộng lớn này, vẫn ...