1/ MẸ.
TIẾNG GỌI THIÊNG LIÊNG GIỐNG ĐẤT TRỜI.
ÂM VANG ĐỒNG VỌNG VỌNG NƠI NƠI.
MẸ SỐNG TRONG TIM VÀ TRONG MÁU.
MẸ RỘNG MÊNH MANG KHẬP VẠN LOÀI.
GIỜ MẸ CHU DU Ở CHỐN NÀO?
MẸ ĐI TRÊN GIÓ, BƯỚC TRÊN SAO?
KHÔNG GIAN VŨ TRỤ BUỒN MUỐN NHỎ.
ĐỂ ĐƯỢC CON GẦN VỚI TỚI CAO.
CỰC LẠC QUÊ HƯƠNG MẸ TRỤ TRÌ.
THAY CƠM THAY ÁO ĐỨC TỪ BI.
AN BÌNH THẾ GIỚI VÔ TƯ ẤY.
CON BIẾT LÀM SAO ĐƯỢC TỚI ĐÂY?!
CON NHỚ LÀM SAO ĐƯỢC HẾT LÒNG?!
MẸ ƠI , CON DỎI BƯỚC HƯ KHÔNG.
ĐỂ RẰNG TƯỞNG NHỚ HƯƠNG HỒN MẸ
RẰNG THẤY TRÊN TRỜI CÓ MẸ TRONG.
Bài thơ nầy tôi viết cho tôi và những ai không còn Mẹ. Cầu chúc bình an.)
2/ TRÚT CẠN NỖI NIỀM.
CẢM KHÁI.
THƠ CHẲNG MÀU HOA CHẲNG NỤ CƯỜI.
THƠ BUỒN NHƯ GIỌT NẮNG VỪA TRÔI!
MERY CHRISTMAS…KHÔNG LỜI CHÚC.
LỆ TỰ THINH KHÔNG NHỎ GIỌT LỜI.
NHỚ THƯỞ XƯA EM VUI NHƯ [con ]SÓC
NAY THƠ LÀM TÔI ĐỌC KHÔNG VUI.
EM ƠI ĐỜI CÓ CÒN BAO MẤY!
SAO CHẲNG NHÂN GIAN MỘT TIẾNG CƯỜI?
KHI TA YÊU CON TIM CÓ MÀU XANH.
KHI GIẬN HỜN ĐỜI , TA LÀM THINH.
MƯỜI NGÓN TAY THON LƠI BUÔNG BỎ.
BỎ CHUYỆN NHÂN GIAN BỎ CẢ TÌNH.
NGOÀI KIA GIÓ MÁT TRÊN ĐỒI XANH. .
CHỐNG GẬY LÊN ĐỒI NHÌN BIỂN XANH
ÔNG LÃO NHỚ VỀ EM GÁI CŨ.
SAO GIỜ EM KHỔ TRÁI TIM MÌNH?!
Dân Duong
Tranh Nguyễn Sơn
bài thơ rất hay
Trả lờiXóa