Chủ Nhật, 2 tháng 1, 2022

THƠ VẪN CÒN HỒNG -Thơ Hoa Văn.Hồ Nguyển Họa



THƠ VẪN CÒN HỒNG

Vẫn còn thơ phú vẫn yêu đời,
Nắng đã tắt rồi sương đã phơi.
Chiều đã xuống dần chân vẫn bước,
Lối về đã thấy có mưa rơi.

Người từ ngàn dặm đã cùng tôi,
Mang áo thơ hồng áo nửa đôi.
Một cõi tình riêng thơ một lối,
Đẹp như nhung gấm bởi tay người.

Như đã suốt đời mang nghiệp thơ,
Gặp em tri kỷ kiếp tằm tơ.
Lời thơ con chữ hầu như một,
Hoa nở ngày Xuân vẫn đợi mùa.

Mình vẫn còn đi thơ vẫn hồng,
Bên này bên ấy trông cùng trông.
Lỡ mai có gặp sầu nhân thế,
Đừng tiếc thời gian cho nhẹ lòng.

Vẫn bước chung đường chung áo thơ,
Đời còn hương ngát để còn mơ.
Còn thơ còn mãi mầu hoa ý,
Hoa vẫn chờ hoa đẹp bốn mùa.

HOA VĂN (12/17/2021)


HỌA: THƠ LÀ NGƯỜI TÌNH

Tôi kết tình thơ thẩn suốt đời,
Em vắng đi rồi vận vẫn phơi.
Có nhớ có thương thi vẫn mướt,
Có khô nóng hắt vận hòa rơi.

Em dẫu xa rồi đã bỏ tôi,
Nhưng tim ta mãi vẫn hòa đôi.
Tay nồng xưa nhớ bên nhau ấm,
Dù có ai nay bóng cạnh người.

Trót đã mang rồi kiếp nghiệp thơ,
Mong sao duyên thắm cuốn quanh tơ.
Vận vần ví tợ như bầu rượu,
Ý cũng lâng lâng lúc đợi mùa.

Chiều thu đã nhạt ánh dương hồng,
Trông ngóng bao ngày vẫn ngóng trông.
Gió có buồn reo xuyên vách lá,
Cũng không sao khiến chạnh đau lòng.

Thơ mở đầu trang cuối vẫn thơ,
Thơ luôn quanh quẩn cuộn niềm mơ.
Thơ buồn cũng giống chim oanh dã,
Thắm thiết như hoa đẹp bốn mùa.

HỒ NGUYỄN (22-12-2021)

1 nhận xét:

NHỚ MỘT NGƯỜI - Thơ Songquang và Bài Họa Của Các Thi Hửu

Ảnh của Đào Anh Dũng NHỚ MỘT NGƯỜI Ta có mối tình mãi khắc sâu Bóng hình người ấy, mối duyên đầu Có khi thương mến khôn tìm được Lắm lúc u h...