Thứ Tư, 30 tháng 3, 2022

ĂN CƠM MỘT MÌNH Thơ Songquang Và 4 Bài Họa Của Các Thi Hửu



ĂN CƠM MỘT MÌNH


Mỗi bửa ăn cơm cứ lặng thinh
Thầm mong xum họp cả gia đình
Nhìn canh lỏng bỏng ngờ canh nhạt
Ngó cá lơ mơ ngỡ cá sình
Đôi đũa trên tay cầm lỏng lẻo
Chiếc thìa cạnh chén bỏ buồn tênh
Một mình ghế trống nào hơi ấm
Hạnh phúc tìm đâu được bóng hình
songquang
20220318


Thơ họa:

  1/ Một Mình

Trầm tư một bóng, tự làm thinh,
Quên lãng là thơ gởi xóm đình.
Sao nghĩ cơm canh ăn nhạt nhẽo,
Rồi nghe trống nhạc rộn xùm sình.
Cầm đôi đũa, tưởng mơ hờ hững,
Để chén thìa, buồn mộng lạnh tênh.
Ngọn gió hè lùa lòng buốt giá!
Lâu rồi dáng đó vẫn in hình.
Đặng Xuân Linh
18-03-2022





  2/ MỘT MÌNH

Thấy người vui vẻ, cố làm thinh,
Nhớ cảnh toàn gia dưới hậu đình.
Nâng bát cơm ngon quanh bếp lửa,
Trao ly trà ấm lúc mưa sình.
Nay ngồi độc ẩm lòng tê tái,
Giờ thấy ghế không dạ lạnh tênh.
Cháo chợ cơm hàng tri kỷ vắng,
Một mình đáy nước đứng soi hình.
Mỹ Ngọc
Mar. 18/2022.




  2/ Đơn Độc

Ngôi nhà vắng lặng cảnh im thinh
Quạnh quẽ từ lâu chẳng đám đình
Tủ lạnh rau khoai dường thúi hỏng
Bàn ngăn bánh quả muốn hư sình
Ngày đơm luống tuổi niềm lo sợ
Tháng nhả qua thời nỗi hãi kinh
Những buổi cơm canh mùi nhạt thếch
Tìm đâu thủa ấy bóng kề hình
Minh Thuý Thành Nội
Tháng 3/18/2022


  3/ Viễn Xứ Xa Buồn

Ngày tháng trôi qua vẫn lặng thinh
Thuở xưa vui rước lễ bên đình
Múa lân cờ xí, chiêng rền tiếng
Giọng hát theo đưa, nhạc đập sình
Mấy chục năm rồi đời viễn xứ
Một trời lưu lạc kiếp buồn tênh
Quê nhà mấy nỗi lòng thương nhớ
Bèo mãi lênh đênh bóng lạc hình.
Lê Mỹ Hoàn


4/ Trống Vắng Một Mình
 

Giận hờn lặng lẽ cứ làm thinh
Gặp lại quay lưng ở hậu đình
Trễ bữa ăn trưa canh nguội ngắt
Chờ người đến tối cá ươn sình
Xa quê "Non Nước Chùa mây bạc
Cách biển Thái Bình vạn lý kinh
Gối chiếc cô đơn già quạnh quẽ
Một mình trống vắng bóng theo hình...!
Mai Xuân Thanh

 

Mời Xem 1 Bài Văn Xuôi :    Bữa Ăn Một Mình - Huy Phương

1 nhận xét:

ÂN CHÚA NHIỆM MẦU - Nguyễn Kim Trân

  ÂN CHÚA NHIỆM MẦU Đức Thánh Chúa giáng sinh nơi máng cỏ Chốn trần gian nào hiểu rỏ ngọn ngành Lại chẳng nghe lời Đức Chúa giảng sanh Nên b...