Khi trời bất chợt mưa
Ta thấy mình rơi xuống
Trong một chiều về muộn
Chợt thấy nắng miên man
Như mây buồn lang thang
Chợt nghe hồn ẩm mục
Trưa rã rời ngủ gục
Chợt là mây bay ngang
Ta đợi dốc địa đàng
Em bước lên đỉnh núi
Chợt thấy đời réo gọi
Cả một trời nở hoa
Khi thấy nắng chan hoà
Trên từng con dốc nhỏ
Nụ cười ngây thơ đó
Chợt như mây trên ngàn
Như giây phút ngỡ ngàng
Nhìn nhau trong thinh lặng
Trong bầu trời ngập nắng
Thơm lừng những hương hoa
TRAN CHU NGOC
Mời Xem :
BÀI THƠ THÁNG BA -TRAN
CHU NGOC
bài thơ rất hay
Trả lờiXóa