Thứ Hai, 29 tháng 6, 2015

AI BẢO RẰNG - ThơVõ Hà Thu Giang




Ai bảo rằng trăng thu không đủ sáng

Ai bảo rằng sương tuyết trắng không tan
Ai bảo rằng những cơn mưa loáng thoáng
Không mát cỏ cây , hờ hững xuân sang



Nếu loài chim nói lên lời yêu ái 

Sao con người lại lặng lẽ quay lưng
Để cô đơn để muộn phiền ngang trái
Trong phút giây dao động mối tình chung



Mỗi sáng mai cả vườn hồng rực nắng 

Ai bảo rằng chân em bước cô đơn
Những cánh hoa xua tủi hờn u lắng
Cười cợt bên em tô điểm màu son



VÕ HÀ THU GIANG

28 / 6 / 2015.
ảnh:dtphorum.com

🌷🌷🌷🌷🌷🌷
Mời Xem :Mưa-Thơ Võ Hà Thu Giang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

LƯƠNG TÂM CẠN KIỆT - Thơ Thái Huy và 10 Bài Thơ Họa Của Các Thi Hửu

Bài Xướng   LƯƠNG TÂM CẠN KIỆT Thế giới hẳn ai cũng ngỡ ngàng Mỗi ngày cuộc chiến một leo thang Vì đâu vậy nhỉ nên cơ sự? Bởi lý do chi hóa ...