Thứ Năm, 29 tháng 7, 2021

CHẢI TÓC CHO CON

 Câu chuyện rất Bình Thường ... Nhưng ' VÍ VON ' thật HAY các Cụ ạ !.( có mấy ai làm được ?) !!! : CHẢI TÓC CHO CON !!



Thí dụ bây giờ có ai hỏi việc gì trong ngày bạn làm và cảm thấy thích
thú nhứt? Chín người thì mười ý, nhưng với tôi mỗi sáng cầm cái lược
chải đầu cho con trước khi đi học là một điều thích thú vô cùng.

Hình như bắt đầu từ năm lớp ba thì phải, một hôm con gái thỏ thẻ xin
ba mẹ được để tóc dài quá vai… cho giống mẹ. Mẹ đồng ý ngay. Có ai mà
từ chối con muốn giống mình đâu? Thế là chỉ vài tháng sau, con đã có
mái tóc như ý.

Con quý mái tóc của mình lắm. Ban đầu thì ngày ngày tự săn sóc lấy
trước giờ đi học, nhưng càng về sau tóc dài hơn và con còn nhỏ quá để
chải cho đúng điệu. Nhờ mẹ chải giùm thì mẹ phải đi làm xa, mỗi sáng
dậy thật sớm vội vả ra đi trưóc giờ kẹt xe trên xa lộ. Vậy thì chỉ còn
ba phải nhận lãnh nhiệm vụ to lớn này.

Mỗi sáng, khoảng 10 phút trước khi phải ra khỏi cửa, con cầm cái lược
đưa cho ba, xong rồi là tự động nhảy phoóc vào lòng ngồi chờ chải đầu.
Ban đầu thì tôi chỉ chải qua loa miễn sao con thấy OK là được, nhưng
sau vài tuần, bắt đầu cảm thấy hay hay. Chải đầu tưởng là một chuyện
đơn gỉản nhất đời, không ngờ cũng là công việc đòi hỏi rất nhiều kiên
nhẫn và sáng tạo, bởi vì mái tóc rất quan trọng đối với cánh phụ nữ,
dù là phụ nữ tý hon như con gái tôi.

Và đã mấy năm trôi mau, mỗi sáng tôi vẫn chải đầu cho con…

Bạn có uống cà phê không? Tôi muốn nói là cà phê mỗi buổi sáng đó. Và
khi bạn đã uống cà phê mỗi buổi sáng rồi mà bỗng dưng có một ngày vì
một lý do nào đó bạn không thể có thì cảm nghĩ của bạn ra sao? Cảm
giác thiếu thốn cà phê thế nào thì cảm giác một ngày không chải đầu
cho con gái của tôi cũng giống như vậy.

Có nhiều người than rằng nuôi con lớn hồi nào không biết! Tôi thì tôi
biết rõ lắm.

Lúc con mới bắt đầu nhờ ba chải tóc, nó nhảy một cái lên đùi ba gọn
lỏn, nhiều khi chải chưa xong đã nhảy xuống chạy chơi chuyện khác. Lớn
hơn tý nữa, con biết kiên nhẫn hơn và biết hợp tác cho ba chải đầu.
Thí dụ như chải bên trái xong không cần nói con cũng biết xoay sang
bên phải để chải tiếp. Con cao lên nên chân loòng thoòng và nặng nề
hơn, dể bị tuột xuống đất… Và mới đây thôi, sau khi ba đã chải xong,
con thỉnh thoảng chạy ra trước gương soi và lấy cây lược tự chỉnh
trang thêm chút cho thật đúng ý mới chịu. Trước kia mỗi lần tôi vô ý
làm đau đầu, dù ba có suýt xoa xin lỗi con cũng phụng phịu dỗi hờn
chút đỉnh. Sau này thì khi ba xin lỗi, con lại rất thông cảm “Không
sao đâu ba. Hỏng đau”.

Cho nên tôi biết con mỗi ngày mỗi lớn…

Và tôi biết sẽ có ngày nó lớn đủ để không cần mình chải đầu cho nó nữa!

Chỉ hai phút mỗi sáng thôi, nhưng đó là những phút đầm ấm nhứt của một
ngày. Trên tay tôi là cây lược, và trước mặt tôi là mái tóc rối của
con. Không còn chi khác nữa. Những cơm áo gạo tiền, hay những thứ rắc
rối khác cuả cuộc sống chung quanh tạm thời được xếp qua một bên.

Tôi biêt con sẽ lớn!

Và tôi biết ly cà phê thơm nồng buổi sáng đó sẽ có lúc không còn. Buồn
quá, tâm sự cùng vợ. Nàng an ủi : “Ô hay, nuôi con thì nó phải lớn
chứ? Nhưng mà dù lớn tới đâu đi nữa thì bao giờ cũng là đứa con bé
bỏng của mình hết, phải không? Còn tới lúc nó không nhờ anh chải đầu
nữa thì anh… chải đầu cho em mỗi sáng đi làm, vậy nghe?”

Ly cà phê đen đổi thành… cà phê sữa. Vị ngọt đắng thì chắc có khác,
nhưng mà hương vị cà phê cũng là một, và nhất là cũng sẽ làm mình ấm
lòng mỗi sáng như nhau.

Thôi cũng được!

ThaiNC

Hoa Huỳnh chuyển



1 nhận xét:

ÂN CHÚA NHIỆM MẦU - Nguyễn Kim Trân

  ÂN CHÚA NHIỆM MẦU Đức Thánh Chúa giáng sinh nơi máng cỏ Chốn trần gian nào hiểu rỏ ngọn ngành Lại chẳng nghe lời Đức Chúa giảng sanh Nên b...