Thứ Năm, 16 tháng 6, 2016

Khi cây cỏ trần tình - Thơ Trần Chu Ngọc


Bao năm rồi nằm yên bên bờ suối
Nghe quen tiếng xào xạc gió nguồn
Từng ngày qua nước chảy cạn cùng
Sao bỗng nhớ hồn vô tri đá cuội
                     ***
Rồi một ngày xanh rêu chờ đợi
Cành cây khô vướng lại nổi buồn
Chiếc lá khô rơi xuống bình thường
Hay sẽ trôi theo dòng đi mãi
                   ***
Ta rồi cũng như loài cây cỏ
Sáng chưa qua thương tiếc buổi chiều
Tìm một đời chỉ thấy quạnh hiu
Khi dấu chân em không bao giờ đến
                 ***
Cây cỏ cùng sương mù hòa quyện
Kết lại mãnh tình còn đó sương mai
Cơn gió đi qua suốt tháng năm dài
Vầng nhật nguyệt cũng có ngày đoàn tụ
                ***
Hay cuộc đời mãi mê ru ngũ
Tỉnh thức vô chừng trong cõi hư vô
Nếu có lần phút chốc làm ngơ
Nên cây cỏ cũng vô tình trong quá khứ

                                        tranchungoc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

LƯƠNG TÂM CẠN KIỆT - Thơ Thái Huy và 10 Bài Thơ Họa Của Các Thi Hửu

Bài Xướng   LƯƠNG TÂM CẠN KIỆT Thế giới hẳn ai cũng ngỡ ngàng Mỗi ngày cuộc chiến một leo thang Vì đâu vậy nhỉ nên cơ sự? Bởi lý do chi hóa ...