Thứ Sáu, 24 tháng 6, 2016

Thơ Tình Buồn : CÔ ĐƠN và Bài Phỏng Dich của Hồ Nguyễn


ALONE
I have been one acquainted with the night.
I have walked out in rain - and back in rain.
I have out walked the furthest city light.

I have looked down the saddest city lane.
I have passed by the watchman on his beat,
And dropped my eyes, unwilling to explain.

I have stood still and stopped the sound of feet,
When far away an interrupted cry,
Came over houses from another street.

But not to call me back or say good-bye;
And further still at an unearthly height,
One luminary clock against the sky.
Proclaimed the time was neither wrong nor right.
I have been one acquainted with the night.
ROBERT FROST



PHỎNG DỊCH: ĐƠN CÔI
Mt mình lng l gia đêm quen,
Đi dưới cơn mưa loáng ánh đèn.
Bước ti đi rồi lui my bước,
Ra vào ln thn dưới tri đêm.
Nhìn xung đường đêm thoáng dáng bun,
Gác canh g đếm dũi tay buông.
Ta bun đ git su rơi rng,
            Chng mun cho ai biết ngn ngun.
Tôi vn mình tôi đng mt mình,
Không còn nghe tiếng bước chân thinh.
Xa dn tiếng khóc như ray rt,
Ngõ ph nhà qua chng nghĩa tình.
Chng ai kêu gi giã t tôi,
Xa vn mù xa tít cõi tri.
Ánh sáng lng lơ lơ vng lng,
Bu ri cao vút vút cao khơi.
                     *
Th
i gian vn chng đúng hay sai,
Hết sáng ri đêm đêm đến ngày.
Bi ti ta bun nên thy l,
Mt mình bu bn vi đêm nay!
                                HỒ NGUYỄN (18-6-16)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Tạp Ghi và Phiếm Luận: Những Thành Ngữ THÔNG DỤNG, LẠ TAI mà LÝ THÚ (Dỗ Chiêu Đức)

  Tạp Ghi và Phiếm Luận :                Những Thành Ngữ THÔNG DỤNG, LẠ TAI mà LÝ THÚ                                       Ăn x ổi  ở th ì,...