Les Feuilles
Mortes
Oh! je voudrais tant
que tu te souviennes
Des jours heureux où nous étions amis
En ce temps-là la vie était plus belle,
Et le soleil plus brûlant qu’aujourd’hui.
Des jours heureux où nous étions amis
En ce temps-là la vie était plus belle,
Et le soleil plus brûlant qu’aujourd’hui.
Les feuilles mortes se ramassent à la pelle
Tu vois, je n’ai pas oublié...
Les feuilles mortes se ramassent à la pelle,
Les souvenirs et les regrets aussi.
Et le vent du nord les emporte
Dans la nuit froide de l’oubli.
Tu vois, je n’ai pas oublié
La chanson que tu me chantais.
C’est une chanson qui
nous rassemble
Toi, tu m’aimais et je t’aimais
Et nous vivions tous deux ensemble
Toi qui m’aimais, moi qui t’aimais.
Toi, tu m’aimais et je t’aimais
Et nous vivions tous deux ensemble
Toi qui m’aimais, moi qui t’aimais.
Mais la vie sépare
ceux qui s’aiment
Tout doucement, sans faire de bruit
Et la mer efface sur le sable
Les pas des amants désunis.
Tout doucement, sans faire de bruit
Et la mer efface sur le sable
Les pas des amants désunis.
Les feuilles mortes se ramassent à la pelle,
Les souvenirs et les regrets aussi
Mais mon amour silencieux et fidèle
Sourit toujours et remercie la vie.
Les souvenirs et les regrets aussi
Mais mon amour silencieux et fidèle
Sourit toujours et remercie la vie.
Je t’aimais tant, tu étais si jolie,
Comment veux-tu que je t’oublie?
En ce temps-là, la vie était plus belle
Et le soleil plus brûlant qu’aujourd’hui
.
Tu étais ma plus douce amie
Mais je n’ai que faire des regrets
Et la chanson que tu chantais
Toujours, toujours je l’entendrai!
Mais je n’ai que faire des regrets
Et la chanson que tu chantais
Toujours, toujours je l’entendrai!
JACQUES PRÉVERT
Những Lá Khô
Em yêu hỡi! mong em
nhớ lại
Ngày vui xưa, ta bạn
ấu thơ
Ôi thuở ấy dời đẹp biết
mấy
Và nắng xưa ấm hơn
bây giờ.
Những lá khô chất
chồng thành đống
Em thấy không, anh chẳng
lãng quên:
Những lá khô chất
chồng thành đống,
Bao tiếc thương, kỷ
niệm êm đềm.
Gió Bấc cuốn hầu như
cả thảy
Vào điêu tàn , giữa
lạnh lùng đêm
Em thấy chăng anh
chẳng lãng quên
Bài hát em tặng anh ngày ấy.
Là bài hát giúp ta
sum họp
Em yêu anh và anh yêu
em
Sống chung nhau thỏa
niềm mơ ước
Em yêu anh và anh yêu
em
Những lứa đôi đời làm xa cách
Thường êm đềm không một tiếng vang
Và biển cả xóa nhòa trên cát
Những dấu chân tan tác tỉnh nhân.
Những lá khô chất chồng thành đống
Bao tiếc thương, kỷ niệm buồn vui
Tình anh vẫn thủy chung thầm lặng
Luôn cười vui và tạ ơn đời .
Anh yêu em , người em xinh xắn
Sao lại mong anh hãy
hững hờ
Ôi thuờ ấy đời đẹp biết mấy
Và nắng xưa ấm hơn
bây giờ.
Trong bạn thân em dịu hiền nhất
Giờ đây anh chỉ biết tiếc thôi
Bài hát em tặng anh ngày ấy
Anh vẫn nghe, nghe mãi suốt đời.
.
Bài Cảm tác của Mai Xuân Thanh.
.
TÌNH XƯA HOÀI NIỆM CÒN ĐÂY
Tạ ơn ai kỷ niệm êm đềm,
Tóc thả hồn nhiên điểm sắc thêm.
Ngày sáu khắc say mê bậu bạn,
Đêm năm canh vổ giấc anh em.
Nào hay lận đận rồi thương tiếc,
Những tưởng sum vầy lại ấm êm.
Trắc trở bể dâu không biết được,
Cánh diều dây đứt mất công xem !
Mai Xuân Thanh
Ngày 20 tháng 09 năm 2015
Lá Chết
Chuyện chúng mình chắc em còn nhớ
Đôi bạn tình từ thuở thiếu thời
Tháng năm thật đẹp trong đời
Nay vầng dương ấm đã rời còn đâu
Lá vàng úa nát nhầu từng đống
Anh còn mê ôm mộng ngày nao
Lá khô lại cứ gom vào
Mơ về kỷ niệm ngọt ngào luyến thương
Gió cuốn trôi gió phương bắc thổi
Đêm rét về lạnh mỗi riêng ta
Nhớ lần em đã ngân nga
Làm sao quên được bài ca gieo tình
Lời ca ấy đưa mình gần lại
Chuyện lứa đôi ước mãi kề bên
Cầu cho hạnh phúc vững bền
Đôi ta đắm đuối bỏ quên tháng ngày
Làm sao biết đời này suôn sẻ
Luôn chia lìa những kẻ đang yêu
Ví như biển cả sớm chiều
Âm thầm xoá hết bao điều cát lưu
Từng bước mỏi sầu ưu đeo nặng
Lá úa vàng lại lặng lẽ rơi
Tiếc thương kỷ niệm chẳng rời
Yêu nhau thầm hứa một lời thuỷ chung
Ôi cuộc sống vô cùng hạnh phúc
Nàng diễm kiều cuốn hút hồn ta
Sao em lại muốn anh xa
Thời gian tươi đẹp mặn mà bên nhau
Nắng sáng hồng mai sau khó thể
Em dịu hiền anh để vào tim
Tình ca đâu đã dễ tìm
Như bài hát cũ nào im trong lòng
Quên Đi phỏng dịch
LÁ BIẾC THÔI XANH
Biết nhau từ thuở còn thơ,
Thân yêu như thế bây giờ còn đâu.
Ngày xưa êm ấm giải dầu,
Lá vàng dồn đống cũng lâu em à.
Chúng mình mơ giấc mộng xa,
Biết bao kỷ niệm hiện ra ngày nào.
Đôi ta khắn khít vui sao !
Nghe gió bấc thổi cuốn ào sạch khô.
Bài ca xưa rất ngọt ngào,
Âm thầm nỗi nhớ biết bao ân tình.
Tình ta trong sáng bình minh,
Tơ duyên những tưởng đinh ninh trọn đời !
Uyên ương tơ tóc ai ơi,
Bể dâu nào biết đôi nơi chia lìa...
Nước tràn trên cát bãi kia,
Xóa tan mất dấu như tia nắng chiều.
Còn đâu bóng dáng em yêu,
Anh chưa nói hết mọi điều ước mơ...
Tiếc thương hoài niệm vô bờ,
Xa nhau mới thấm dật dờ tâm tư.
Em hiền dịu ngọt an cư,
Nhớ thương lưu luyến chưa vừa lòng nhau
Em đi vào mộng trước sau
Lời thơ em hát vùi sâu tim mình !
MAI XUÂN THANH xin cảm tác bản dịch thơ Les Feuilles Mortes của Quên Đi, nguyên tác của Jacques Pre'vert
Ngày 21 tháng 09 năm 2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét