Thứ Ba, 29 tháng 9, 2015

CHO NGƯỜI KHUẤT MẶT - Thơ Đặng Mỷ Duyên


Mình đã già như cây trôi sông
trôi từ nguồn trôi xuống
trôi từ ngược về xuôi
thiếu chi những rác rến cuộc đời
máng vào thân
và mục ruỗng theo từng con nước.
Cũng tưởng buông được hết sự đời
Buông tuốt
Sao bỗng chùng lòng trước một dòng tin...
Có lẽ già mà chưa hết cả tin.
Nhưng thôi
buông thì buông
lâu lâu cũng động lòng
để không thấy mình trở nên vô cảm.
Nhỉ?!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

LỆ HỜN VƯƠNG -Thơ Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân và Thơ Họa

LỆ HỜN VƯƠNG Thơ sầu gởi gió đất xa phương, Thảm cỏ hoa ngàn tơi tả sương. Thơ thẩn hồn than mơ đất Mẹ, Tái tê lòng mãi nhớ quê hương! Tơ mầ...