Thứ Ba, 29 tháng 9, 2015

CHO NGƯỜI KHUẤT MẶT - Thơ Đặng Mỷ Duyên


Mình đã già như cây trôi sông
trôi từ nguồn trôi xuống
trôi từ ngược về xuôi
thiếu chi những rác rến cuộc đời
máng vào thân
và mục ruỗng theo từng con nước.
Cũng tưởng buông được hết sự đời
Buông tuốt
Sao bỗng chùng lòng trước một dòng tin...
Có lẽ già mà chưa hết cả tin.
Nhưng thôi
buông thì buông
lâu lâu cũng động lòng
để không thấy mình trở nên vô cảm.
Nhỉ?!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Tạp Ghi và Phiếm Luận: Chữ TÂM - Đỗ Chiêu Đức

Tạp Ghi và Phiếm Luận :                                      Chữ TÂM   TÂM 心 là Trái Tim, mà trái tim nằm ở trong lòng ngực của cơ thể, nên...